@ken.eurich: draft but everyone was freaking out over a literal bug😭😭ppl were going in to tell the workers?? Like girl just step on it @christinastrat

Ken Eurich
Ken Eurich
Open In TikTok:
Region: US
Friday 04 February 2022 01:25:05 GMT
411311
28726
163
87

Music

Download

Comments

oliviaball
Olivia :
Add exterminator to the resume 👏👏
2022-02-04 01:27:33
1087
bella.viviana
Bellareeves :
Kennedy how is Susan?
2022-02-04 01:27:48
244
livviedamnn
Liv :
Wait aren’t you not supposed to step on cockroaches bc the eggs go in ur shoes after
2022-02-04 01:39:50
216
cggwi
🍔 :
I’m born & raised in LA & I’m finding out the entire US isn’t scared of roaches??
2022-02-04 01:41:32
218
stooooopidbvtch
H :
Ken I NEED the name/link for the shoes 🥺
2022-02-04 01:39:15
51
baleighgray
Baleigh Gray :
sister idk how to tell you this but at one point they came to our middle school (in PA) and told us not to step on them in the HS BC THEY CARRY EGGS O
2022-02-04 12:57:01
95
dreamin1055
Dreamer105 :
Girl in the pink tho, what’s the @
2022-02-04 01:30:17
72
johnwatts5121
johnwatts5121 :
you look like the singer pixie lott..uncanny
2025-02-07 10:08:18
0
heatherofthesun
heatherofthesun :
Girl you’re a hero you saved everyone 😭🥰
2022-02-04 01:35:52
54
c0ritz
C0RITZ :
One of my biggest flexes as a girl is not being scared of bugs
2022-02-04 17:12:06
0
baddyyaddyyy
addy :
WHAT ARE THE SHOES CALLED 😍😍
2022-02-04 01:28:25
6
nellawerd
Drew Allen :
Please tell me you are going to the Super Bowl while you’re in la
2022-02-04 01:39:01
1
misspork
misspork :
THOSE SHOES ARE SO FKIN CUTE
2022-02-04 01:27:10
55
mahloncontrerashair
mahlon contreras 🖤🍸✨💸 :
Is it bad that I wouldn’t have even questioned stepping on it? 😂😂
2022-02-04 01:44:14
9
dxxstny
Destiny stowman :
This is so funny to me
2022-02-06 10:18:01
2
mjhedderman
mj :
I absolutely love this duo
2022-02-04 03:49:28
85
notsosafehavenn
h :
i'm weak
2022-02-04 01:29:16
6
alleywayyyyy
roach :
watch yo back 😭🙏
2024-02-28 23:22:00
1
scorpihoezz
k🎱lin :
UR W THE LAWYER GIRL AW
2022-02-04 01:40:27
4
bingsoobuddy
bingsoop :
the CRUNCH
2022-02-04 01:45:29
2
theboujeequeen
theboujeequeen :
People were that scared of a bug outside? Lol Ken saved the day 👸🏼
2022-02-04 01:33:17
2
user1603676919633
user1603676919633 :
PLSSS what are the new balances called
2022-02-04 01:37:29
2
chiquitabanana_
Chiquitabanana_ :
Country girl 🥰
2022-02-04 03:20:42
3
To see more videos from user @ken.eurich, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Cuộc đời, nếu nhìn bằng ánh mắt của một đứa trẻ, là một chặng đường dài bất tận. Nhưng khi đã sống đủ lâu, ta mới nhận ra nó ngắn đến mức nhiều khi chưa kịp hiểu hết mình, đã phải nói lời tạm biệt. Chúng ta bắt đầu hành trình này trong vòng tay của người khác. Lúc ấy, ta chẳng có quyền lựa chọn. Không chọn được nơi sinh, không chọn được cha mẹ, không chọn được điểm xuất phát. Nhưng càng đi, ta càng nhận ra: điều ta thật sự có thể chọn, chính là cách mình bước đi. Người trẻ thường mơ những điều lớn lao. Ai cũng muốn mình hạnh phúc, thành công, có chỗ đứng, được người khác công nhận. Thế rồi, ta lao vào cuộc đua. Lúc mới xuất phát, ta nghĩ mình chỉ cần vài năm là tới đích. Nhưng càng chạy, ta càng mệt. Không phải vì đường quá dài, mà vì ta cứ nhìn sang vạch chạy của người khác và quên mất tốc độ thật của mình. Có những đoạn đời, ta tưởng mình đang tiến lên, nhưng thật ra chỉ đang quay vòng tại chỗ. Công việc, tiền bạc, các mối quan hệ... khiến ta bận rộn, nhưng lại không làm ta đầy lên bên trong. Đó là lúc nhiều người rơi vào cảm giác trống rỗng: thành công ngoài kia không khỏa lấp được khoảng trống trong lòng. Nếu dừng lại và nhìn sâu, ta sẽ thấy: đời vốn không phải một cuộc thi. Không có ai chấm điểm bạn đi nhanh hay chậm. Không có huy chương cho người sống gấp. Thứ duy nhất còn lại, là những trải nghiệm và trạng thái tâm hồn mà bạn đã nuôi dưỡng suốt chặng đường. Nghịch lý là, càng lớn, ta càng ít sống cho mình. Ta sống cho kỳ vọng của gia đình, cho cái nhìn của xã hội, cho chuẩn mực người khác đặt ra. Có những người chưa từng hỏi:
Cuộc đời, nếu nhìn bằng ánh mắt của một đứa trẻ, là một chặng đường dài bất tận. Nhưng khi đã sống đủ lâu, ta mới nhận ra nó ngắn đến mức nhiều khi chưa kịp hiểu hết mình, đã phải nói lời tạm biệt. Chúng ta bắt đầu hành trình này trong vòng tay của người khác. Lúc ấy, ta chẳng có quyền lựa chọn. Không chọn được nơi sinh, không chọn được cha mẹ, không chọn được điểm xuất phát. Nhưng càng đi, ta càng nhận ra: điều ta thật sự có thể chọn, chính là cách mình bước đi. Người trẻ thường mơ những điều lớn lao. Ai cũng muốn mình hạnh phúc, thành công, có chỗ đứng, được người khác công nhận. Thế rồi, ta lao vào cuộc đua. Lúc mới xuất phát, ta nghĩ mình chỉ cần vài năm là tới đích. Nhưng càng chạy, ta càng mệt. Không phải vì đường quá dài, mà vì ta cứ nhìn sang vạch chạy của người khác và quên mất tốc độ thật của mình. Có những đoạn đời, ta tưởng mình đang tiến lên, nhưng thật ra chỉ đang quay vòng tại chỗ. Công việc, tiền bạc, các mối quan hệ... khiến ta bận rộn, nhưng lại không làm ta đầy lên bên trong. Đó là lúc nhiều người rơi vào cảm giác trống rỗng: thành công ngoài kia không khỏa lấp được khoảng trống trong lòng. Nếu dừng lại và nhìn sâu, ta sẽ thấy: đời vốn không phải một cuộc thi. Không có ai chấm điểm bạn đi nhanh hay chậm. Không có huy chương cho người sống gấp. Thứ duy nhất còn lại, là những trải nghiệm và trạng thái tâm hồn mà bạn đã nuôi dưỡng suốt chặng đường. Nghịch lý là, càng lớn, ta càng ít sống cho mình. Ta sống cho kỳ vọng của gia đình, cho cái nhìn của xã hội, cho chuẩn mực người khác đặt ra. Có những người chưa từng hỏi: "Mình thật sự muốn gì?" mà đã sống quá nửa đời. Đến lúc nhìn lại, họ mới thấy tiếc nuối vì chưa từng được sống một cách trọn vẹn, chân thật. Cuộc đời luôn song hành hai mặt: hạnh phúc và khổ đau, gặp gỡ và chia ly, được và mất. Chúng ta thường muốn giữ những gì đẹp, xua đi những gì xấu. Nhưng đời không cho phép. Giống như một khu vườn, nếu chỉ trồng hoa và cố nhổ hết cỏ dại, bạn sẽ vô tình làm đất trống trải, thiếu sức sống. Khổ đau, mất mát... đôi khi cũng chính là thứ bón phân cho mảnh đất tâm hồn, để hoa hạnh phúc nở rộ hơn. Người từng trải qua mất mát mới hiểu giá trị của một buổi sáng còn được thấy ánh mặt trời. Người từng cô đơn mới biết trân trọng cái nắm tay. Người từng thất bại mới học được sự kiên nhẫn và lòng bao dung. Những bài học ấy, sách vở không day được chỉ có đời mới đủ khắc nghiệt để trao cho ta Điều quan trọng không phải là đời có công bằng với ta hay không, mà là ta chọn thái độ nào trước những gì nó mang đến. Có người gặp khó khăn thì than trách số phận, oán hận mọi thứ. Có người lại bình tĩnh đón nhận, biến nghịch cảnh thành sức mạnh. Sự khác biệt ấy nằm ở cách ta nhìn đời, không phải đời cho ta gì Có người hỏi: "Ý nghĩa của đời là gì?" Câu hỏi này, triết gia, thiền sư, nhà khoa học... đều từng tìm câu trả lời. Nhưng có lẽ, đời không có một "ý nghĩa sẵn có" để ai đó trao cho ta. Ý nghĩa ấy, ta phải tự tạo ra từ những lựa chọn, từ cách ta đối xử với bản thân và người khác, từ từng khoảnh khắc ta sống tỉnh thức hay vô thức Hãy thử nghĩ: nếu hôm nay là ngày cuối cùng của bạn, bạn muốn làm gì? Muốn nói gì với ai? Muốn để lại điều gì? Nếu câu trả lời khiến tim bạn rung động, hãy sống như thể bạn đang làm điều đó ngay hôm nay. Vì thật ra, chẳng ai biết mình còn bao nhiêu thời gian. Cuộc đời, dù dài hay ngắn, cũng chỉ là một chuyến đi. Bạn sẽ gặp những người đồng hành, nhưng không ai đi cùng bạn mãi mãi. Sẽ có lúc họ rẽ sang hướng khác, và bạn cũng vậy. Hãy biết ơn vì những đoạn đường đã đi cùng nhau, thay vì tiếc nuối vì nó không kéo dài mãi. Khi hiểu được điều này, bạn sẽ bớt sợ mất mát, bớt sợ thay đổi. Bạn sẽ thấy tự do hơn khi dám sống theo điều mình tin, thay vì sống như cái bóng của ai đó. Và quan trọng nhất, bạn sẽ học được cách trở về với chính mình, người bạn đồng hành duy nhất từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc hành trình. Cuộc đời vừa ngắn, vừa dài. Ngắn, nếu ta chỉ sống để chạy. Dài, nếu ta biết dừng lại để ngắm hoa bên đường, nghe tiếng gió và cảm nhận hơi thở. #nammoadidaphat #chualanh

About