@ariasna__: Me la pone dificil @Cristian Garro #elprofecris #lachonatica

Ariasna
Ariasna
Open In TikTok:
Region: CR
Monday 21 November 2022 03:59:01 GMT
268634
12437
84
32

Music

Download

Comments

jessicamassiel7
chaparrita 😘😘 :
🤣🤣🤣🤣 q chistoso se ve
2022-11-21 04:11:16
31
kimberlysuleimay8
Kimberly507 suleimayQ🖇🫶 :
😂😂 pues somos dos amiga. Ami novio. le veo raro cuando anda serio de verdad 🤣🤣
2022-11-21 15:29:16
5
angiebarahona85
Angie ARMY 💜🔰 :
hay no 😂😂😂
2022-11-21 22:05:07
5
videos_tristes004
yesssmaryl :
Me saludas en un vídeo porfa me llamo Joselyn cáceres
2022-11-21 04:12:32
4
anyipava0
usertb5sivrkte :
😂😂😂 que gracioso
2022-11-23 20:50:37
2
jeffs_andrs
ElCoralasx :
Ponlo a dieta de lo que esta bien feliz y veras como agarra la seriedad
2022-11-21 06:50:54
2
jessica__medina16
jessica_medina16 :
😂😂😂😂
2022-12-17 22:21:42
1
user2579853772011
👑 :
🤣
2022-12-06 00:56:44
1
To see more videos from user @ariasna__, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Không phải vì tóc đã bạc. Không phải vì da đã nhăn. Mà bởi lòng bạn không còn xao động bởi những thứ lấp lánh ngoài kia. Già… Là khi bạn chẳng còn thiết tha những nơi ồn ào náo nhiệt, không còn bị cuốn hút bởi ánh đèn rực rỡ hay thanh âm rộn ràng phố thị. Bạn bắt đầu thấy mình yên lòng hơn trong một góc nhỏ tĩnh lặng – nơi có tiếng gió xào xạc và ánh sáng dịu dàng lách qua tán lá. Già… Là khi bạn thức dậy từ 4 giờ sáng, không phải vì bận rộn mà chỉ để lặng nghe tiếng gà gáy xa xa, và chờ ánh bình minh lên như một người bạn cũ đến thăm. Là khi bạn pha một ấm trà không quá đậm, mở radio nghe lại bài hát thời đôi mươi, lật vài trang sách cũ, và chậm chậm gõ nhịp suy tư bên khung cửa thời gian. Già… Là khi bạn yêu thích cảm giác một mình, lang thang qua con phố quen, dừng lại bên bức tường cũ loang lổ, nhìn mái nhà rêu phong và hàng cây già mốc thếch như chính tâm trạng của mình. Là khi bạn thấy lòng dịu lại trước một chiếc ghế gỗ bạc màu, một quán cà phê xưa không ai lui tới, một khuôn mặt xa lạ mà ánh mắt chất đầy trầm mặc. Già… Là khi bạn không còn muốn tranh hơn thua, cũng chẳng thấy cần phải giải thích điều gì với ai. Là khi bạn bắt đầu kiệm lời, cả với người khác lẫn với chính mình. Đôi khi, nghe chính giọng nói mình vang lên… cũng thấy lạ. Già… Là khi bạn đi tìm một nơi đủ bình yên để sống những tháng ngày còn lại. Không phải để nghỉ ngơi – mà để tách ra khỏi vòng xoáy của những thị phi, phù hoa, để sống gần đất, gần trời và gần lại chính mình. Già… Là khi bạn buông dần những hờn giận, nhẹ lòng tha thứ, và để cho những thương – ghét – hơn – thua tan vào gió. Là khi bạn giữ lại trong tim mình chỉ vài điều: một đức tin đủ lớn, một đích đến đủ gần, một vài người đủ thương để sống trọn một kiếp người. Già… Là khi bạn thấy mình không còn cần nhiều. Chỉ cần đủ – cho mình. Chỉ cần đủ – cho người mình thương. Còn lại thì… cứ như mây bay ngang đời nhau, đã từng ghé lại, đã từng ấm áp… rồi cũng tan vào chiều. Và tất cả những tháng năm đã qua ấy, dù buồn hay vui, đều là một giấc mộng đẹp mang tên “thanh xuân” một lần trong đời, đã sống hết mình. #foryou #chualanh #fyp #phatphap #phatphapnhiemmau #ynghiacuocsong #tinhthuc
Không phải vì tóc đã bạc. Không phải vì da đã nhăn. Mà bởi lòng bạn không còn xao động bởi những thứ lấp lánh ngoài kia. Già… Là khi bạn chẳng còn thiết tha những nơi ồn ào náo nhiệt, không còn bị cuốn hút bởi ánh đèn rực rỡ hay thanh âm rộn ràng phố thị. Bạn bắt đầu thấy mình yên lòng hơn trong một góc nhỏ tĩnh lặng – nơi có tiếng gió xào xạc và ánh sáng dịu dàng lách qua tán lá. Già… Là khi bạn thức dậy từ 4 giờ sáng, không phải vì bận rộn mà chỉ để lặng nghe tiếng gà gáy xa xa, và chờ ánh bình minh lên như một người bạn cũ đến thăm. Là khi bạn pha một ấm trà không quá đậm, mở radio nghe lại bài hát thời đôi mươi, lật vài trang sách cũ, và chậm chậm gõ nhịp suy tư bên khung cửa thời gian. Già… Là khi bạn yêu thích cảm giác một mình, lang thang qua con phố quen, dừng lại bên bức tường cũ loang lổ, nhìn mái nhà rêu phong và hàng cây già mốc thếch như chính tâm trạng của mình. Là khi bạn thấy lòng dịu lại trước một chiếc ghế gỗ bạc màu, một quán cà phê xưa không ai lui tới, một khuôn mặt xa lạ mà ánh mắt chất đầy trầm mặc. Già… Là khi bạn không còn muốn tranh hơn thua, cũng chẳng thấy cần phải giải thích điều gì với ai. Là khi bạn bắt đầu kiệm lời, cả với người khác lẫn với chính mình. Đôi khi, nghe chính giọng nói mình vang lên… cũng thấy lạ. Già… Là khi bạn đi tìm một nơi đủ bình yên để sống những tháng ngày còn lại. Không phải để nghỉ ngơi – mà để tách ra khỏi vòng xoáy của những thị phi, phù hoa, để sống gần đất, gần trời và gần lại chính mình. Già… Là khi bạn buông dần những hờn giận, nhẹ lòng tha thứ, và để cho những thương – ghét – hơn – thua tan vào gió. Là khi bạn giữ lại trong tim mình chỉ vài điều: một đức tin đủ lớn, một đích đến đủ gần, một vài người đủ thương để sống trọn một kiếp người. Già… Là khi bạn thấy mình không còn cần nhiều. Chỉ cần đủ – cho mình. Chỉ cần đủ – cho người mình thương. Còn lại thì… cứ như mây bay ngang đời nhau, đã từng ghé lại, đã từng ấm áp… rồi cũng tan vào chiều. Và tất cả những tháng năm đã qua ấy, dù buồn hay vui, đều là một giấc mộng đẹp mang tên “thanh xuân” một lần trong đời, đã sống hết mình. #foryou #chualanh #fyp #phatphap #phatphapnhiemmau #ynghiacuocsong #tinhthuc

About