@crooksyfit: Breath of the gods. @Mike O’Hearn #mikeohearn #mikeohearn #babydonthurtme

Crooksyfit
Crooksyfit
Open In TikTok:
Region: AU
Sunday 26 March 2023 22:13:24 GMT
6100888
146582
1124
14900

Music

Download

Comments

whatthehelly6969696
ventii :
what happen to him?
2024-01-31 08:19:03
867
hayden73827
Hayden :
“Baby don’t hurt me” - Kidney
2023-04-07 16:28:20
15105
evanisachargersfan
⚡️ :
“Sir you can’t drink Dior sauvage”🤓
2023-05-22 11:51:37
7008
talan_lipka
Talan :
Which Dior Savauge is the best for school and overall use?
2023-12-22 23:12:40
502
hizz_air
hizz_air :
did he really drank the Dior sauvage
2024-03-16 06:24:38
3
pedihpejuangan
pedihpejuangan :
9th days sober from dior sauvage
2024-01-25 20:02:50
1909
vidius06
Envixity :
The kidney is the one singing the song
2023-04-16 09:07:51
543
brettbfd
🤪Im~Just~Weird🥴 :
what's up with him?
2023-04-10 09:58:03
39
idontryan
IDONTRYAN :
Wait is that real
2025-07-11 00:14:46
0
olive_oil_main
🪩live :
It’s giving Frank Gallagher
2024-02-28 14:06:07
111
cutzbyev
CutzByEv :
Naw but what happened to bro in that vid? 💀
2023-05-22 20:35:13
43
nocap3600
🏀 𝖖 𝖚 𝖆 𝖓 ♱🃏 :
Bro u not serious 😂😏
2025-03-13 00:59:25
3
top_gsaee
Gsæee :
What was he cosplaying?
2023-04-08 23:18:34
15
georgios.22
Ⲅⲉⲱⲣϫⲓⲟⲋ ☦️ :
kidney: "baby don't hurt me"
2023-04-09 16:52:56
37
gadd610
𝓡𝓸𝓱𝓪𝓷🌒 :
baby don't hurt me 💀💀
2025-01-25 02:02:00
2
sengo_etachi
Future Fight :
wait perfume I's 60 or Something percent Alkohol so you Just permanently drunk?
2024-10-09 22:48:05
13
user176724805
👾 :
Day 3 without Dior Sauvage
2023-04-10 18:11:35
180
ste3no
STEENO :
BABY DONT HURT MEEEE
2023-03-26 22:23:13
246
curacaorealestate
Kazandra | Curaçao Life+Style :
whyyyy?
2024-12-05 22:49:43
1
itspappichulo
chwexx :
am from 2024🧘did the guy die🥺🥺
2024-08-22 19:00:21
9
To see more videos from user @crooksyfit, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Chia tay - Quyết định đau đớn để bảo vệ chính mình Không ai trong chúng ta muốn từ bỏ một người mà mình đã từng yêu sâu sắc. Những kỷ niệm, những phút giây hạnh phúc, tất cả như gắn chặt vào trái tim, khiến việc buông tay trở thành nỗi đau xé lòng. Có thể, bạn đã từng tin rằng tình yêu của mình sẽ vượt qua mọi khó khăn, rằng cả hai sẽ cùng nhau đến cuối con đường. Nhưng đời không phải lúc nào cũng ưu ái những trái tim chân thành, và có đôi khi, thứ duy nhất ta có thể làm để cứu rỗi chính mình là từ bỏ. Có những lúc bạn phải đối mặt với quyết định không thể tránh khỏi, dù nó khiến tim mình vỡ vụn. Đó không phải vì bạn hết yêu, không phải vì bạn không còn trân trọng, mà bởi những thứ ngoài tầm kiểm soát đã chen ngang và bóp nghẹt mối quan hệ. Những áp lực của cuộc sống, những khác biệt không thể hòa giải, hay những tổn thương kéo dài khiến ta nhận ra rằng việc tiếp tục sẽ chỉ làm cả hai thêm đau khổ. Chúng ta thường nghĩ rằng yêu là nắm giữ, là không bao giờ buông bỏ. Nhưng đôi khi, buông tay cũng là một phần của yêu thương. Bạn buộc phải để người mình yêu đi, không phải vì bạn muốn, mà vì bạn biết rằng, có thể người đó sẽ tìm được hạnh phúc mà bạn không thể mang lại. Và bạn cũng đáng được sống một cuộc đời bình yên, không bị dằn vặt bởi những mâu thuẫn không hồi kết. Nhưng làm sao có thể đối mặt với nỗi trống vắng ấy? Cảm giác mất mát ấy như lưỡi dao cứa vào từng thớ thịt, nhắc nhở rằng người mình từng yêu thương nhất giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Những đêm dài không ngủ, khi tiếng thì thầm của ký ức vọng về như ám ảnh, khiến bạn tự hỏi liệu mình đã làm đúng hay chưa. Đôi lúc, bạn sẽ hối tiếc, sẽ muốn quay lại, nhưng sâu thẳm trong trái tim, bạn biết rằng, quyết định rời xa là điều duy nhất còn lại để bảo vệ bản thân mình. Nỗi đau đó không chỉ là nỗi đau của sự chia xa, mà còn là nỗi đau của những giấc mơ tan vỡ, của sự thất vọng khi tình yêu không thể vượt qua được những thử thách của cuộc đời. Bạn đã từng tin vào tình yêu này, đã đặt cược tất cả vào nó, nhưng giờ đây, khi nhìn lại, bạn hiểu rằng yêu không phải lúc nào cũng đủ. Đôi khi, yêu thương một ai đó nghĩa là phải biết khi nào nên để họ ra đi. Rồi một ngày, khi những giọt nước mắt đã cạn, bạn sẽ nhận ra rằng việc buông bỏ không phải là thất bại, mà là sự giải thoát. Bạn xứng đáng với một tình yêu không có sự dằn vặt, không có những vết thương âm ỉ. Và người kia, họ cũng xứng đáng tìm được hạnh phúc của mình, theo cách của họ. Hãy nhớ rằng, việc chia tay không bao giờ là kết thúc, mà là một bước trong hành trình tìm kiếm sự bình yên cho cả hai.
Chia tay - Quyết định đau đớn để bảo vệ chính mình Không ai trong chúng ta muốn từ bỏ một người mà mình đã từng yêu sâu sắc. Những kỷ niệm, những phút giây hạnh phúc, tất cả như gắn chặt vào trái tim, khiến việc buông tay trở thành nỗi đau xé lòng. Có thể, bạn đã từng tin rằng tình yêu của mình sẽ vượt qua mọi khó khăn, rằng cả hai sẽ cùng nhau đến cuối con đường. Nhưng đời không phải lúc nào cũng ưu ái những trái tim chân thành, và có đôi khi, thứ duy nhất ta có thể làm để cứu rỗi chính mình là từ bỏ. Có những lúc bạn phải đối mặt với quyết định không thể tránh khỏi, dù nó khiến tim mình vỡ vụn. Đó không phải vì bạn hết yêu, không phải vì bạn không còn trân trọng, mà bởi những thứ ngoài tầm kiểm soát đã chen ngang và bóp nghẹt mối quan hệ. Những áp lực của cuộc sống, những khác biệt không thể hòa giải, hay những tổn thương kéo dài khiến ta nhận ra rằng việc tiếp tục sẽ chỉ làm cả hai thêm đau khổ. Chúng ta thường nghĩ rằng yêu là nắm giữ, là không bao giờ buông bỏ. Nhưng đôi khi, buông tay cũng là một phần của yêu thương. Bạn buộc phải để người mình yêu đi, không phải vì bạn muốn, mà vì bạn biết rằng, có thể người đó sẽ tìm được hạnh phúc mà bạn không thể mang lại. Và bạn cũng đáng được sống một cuộc đời bình yên, không bị dằn vặt bởi những mâu thuẫn không hồi kết. Nhưng làm sao có thể đối mặt với nỗi trống vắng ấy? Cảm giác mất mát ấy như lưỡi dao cứa vào từng thớ thịt, nhắc nhở rằng người mình từng yêu thương nhất giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Những đêm dài không ngủ, khi tiếng thì thầm của ký ức vọng về như ám ảnh, khiến bạn tự hỏi liệu mình đã làm đúng hay chưa. Đôi lúc, bạn sẽ hối tiếc, sẽ muốn quay lại, nhưng sâu thẳm trong trái tim, bạn biết rằng, quyết định rời xa là điều duy nhất còn lại để bảo vệ bản thân mình. Nỗi đau đó không chỉ là nỗi đau của sự chia xa, mà còn là nỗi đau của những giấc mơ tan vỡ, của sự thất vọng khi tình yêu không thể vượt qua được những thử thách của cuộc đời. Bạn đã từng tin vào tình yêu này, đã đặt cược tất cả vào nó, nhưng giờ đây, khi nhìn lại, bạn hiểu rằng yêu không phải lúc nào cũng đủ. Đôi khi, yêu thương một ai đó nghĩa là phải biết khi nào nên để họ ra đi. Rồi một ngày, khi những giọt nước mắt đã cạn, bạn sẽ nhận ra rằng việc buông bỏ không phải là thất bại, mà là sự giải thoát. Bạn xứng đáng với một tình yêu không có sự dằn vặt, không có những vết thương âm ỉ. Và người kia, họ cũng xứng đáng tìm được hạnh phúc của mình, theo cách của họ. Hãy nhớ rằng, việc chia tay không bao giờ là kết thúc, mà là một bước trong hành trình tìm kiếm sự bình yên cho cả hai. "Đau đớn là một phần của hành trình, nhưng sau tất cả, bạn sẽ tìm thấy một con đường mới - nơi trái tim được chữa lành, nơi yêu thương không còn là gánh nặng."#camxucbuon #fly #tamtrang #sttbuon #sttbuontamtrang #nhacbuontamtrang #stthay #camxuc #viralvideo #buoncuatoi
NÓI HAY KHÔNG KHÓ SỐNG ĐƯỢC NHƯ MÌNH NÓI MỚI KHÓ 🙏 Nhiều năm tiếp xúc với đủ kiểu người tu, người học đạo, người sống thiện… Tôi thấy rõ một điều: Chúng ta lý thuyết thì đầy – nhưng hành được thì ít. Nói chuyện vô thường – thì ai cũng gật. Nhưng khi mất người thân, mất tiền, mất danh… thì vỡ liền. Nói chuyện buông xả – thì ai cũng thích. Nhưng đụng chuyện trái ý… thì ôm vô còn hơn người đời. Tôi không nói để chê ai. Tôi chỉ muốn nói cho thật: Chừng nào còn nói đạo như đang “thuyết trình” – mà chưa thấy được cái bản năng sâu trong mình nó mạnh cỡ nào – thì còn xa lắm mới gọi là chuyển hóa. Tôi hay nói một câu: “Đứng trước cám dỗ – mình có vượt qua được không? Gặp chuyện trái ý – mình phản ứng làm sao? Đó mới là chỗ lòi ra công phu tu hành.” Có người hành thiền mười năm, đọc sách Phật mỗi ngày, giảng cũng hay – Nhưng bị người khác hiểu lầm, chỉ trích, nói nặng – là phản ứng y như người chưa từng học Pháp. Có người nói: – “Tôi biết vô ngã.” Nhưng bị ai đụng tới sĩ diện  là giận, là sân, là đau, y như còn có cái ngã rất bự. Cho nên, tôi không tin lời nói. Tôi nhìn cái cách họ phản ứng khi bị đời xóc. Nói an trú thì dễ  Nhưng có bị xúc phạm mà không muốn trả đũa mới là an. Nói buông bỏ thì hay  Nhưng có ai lấy mất điều mình thương mà không hận mới là buông. Tôi cũng vậy thôi. Sống ẩn cư nhiều năm  tưởng mình “ngon “ rồi. Rồi gặp đúng người chạm vô chỗ đau - mới thấy: cái ngon của mình chỉ nằm trên miệng. Lúc đó, xấu hổ thiệt. Nhưng cũng chính nhờ vậy mà tôi tỉnh ra. Rằng tu – không phải để nói cho hay. Tu – là để thấy được những phản ứng còn nguyên si trong mình, và học cách nhìn nó mà không chạy trốn nữa. Có lúc tôi không dám viết gì, không dám khuyên ai – vì tôi thấy mình còn phản ứng kiểu cũ, còn yếu xìu. Nhưng rồi tôi nhận ra: chính vì thấy mình còn dở – mới cần tu. Chính vì thấy mình còn phản ứng ngu – mới cần nhìn lại. Thành ra, nếu có ai hỏi tôi: – “Sư ơi, biết mình tu tới đâu làm sao biết?” Tôi chỉ trả lời :  – “Coi mình phản ứng trước nghịch cảnh cỡ nào là biết.” Không cần giảng hay. Không cần phải nói giỏi.  Chỉ cần đời nó đập vô mặt mình – mà mình phản ứng thế nào– thì lúc đó mới biết mình có tu hay không. Sư Pháp Quang 🙏🙏#lamtueanh #phapphuctueanh #dolamtueanh #dolamthietke #dolamdichua #phapphucthietke #vulanbaohieu
NÓI HAY KHÔNG KHÓ SỐNG ĐƯỢC NHƯ MÌNH NÓI MỚI KHÓ 🙏 Nhiều năm tiếp xúc với đủ kiểu người tu, người học đạo, người sống thiện… Tôi thấy rõ một điều: Chúng ta lý thuyết thì đầy – nhưng hành được thì ít. Nói chuyện vô thường – thì ai cũng gật. Nhưng khi mất người thân, mất tiền, mất danh… thì vỡ liền. Nói chuyện buông xả – thì ai cũng thích. Nhưng đụng chuyện trái ý… thì ôm vô còn hơn người đời. Tôi không nói để chê ai. Tôi chỉ muốn nói cho thật: Chừng nào còn nói đạo như đang “thuyết trình” – mà chưa thấy được cái bản năng sâu trong mình nó mạnh cỡ nào – thì còn xa lắm mới gọi là chuyển hóa. Tôi hay nói một câu: “Đứng trước cám dỗ – mình có vượt qua được không? Gặp chuyện trái ý – mình phản ứng làm sao? Đó mới là chỗ lòi ra công phu tu hành.” Có người hành thiền mười năm, đọc sách Phật mỗi ngày, giảng cũng hay – Nhưng bị người khác hiểu lầm, chỉ trích, nói nặng – là phản ứng y như người chưa từng học Pháp. Có người nói: – “Tôi biết vô ngã.” Nhưng bị ai đụng tới sĩ diện là giận, là sân, là đau, y như còn có cái ngã rất bự. Cho nên, tôi không tin lời nói. Tôi nhìn cái cách họ phản ứng khi bị đời xóc. Nói an trú thì dễ Nhưng có bị xúc phạm mà không muốn trả đũa mới là an. Nói buông bỏ thì hay Nhưng có ai lấy mất điều mình thương mà không hận mới là buông. Tôi cũng vậy thôi. Sống ẩn cư nhiều năm tưởng mình “ngon “ rồi. Rồi gặp đúng người chạm vô chỗ đau - mới thấy: cái ngon của mình chỉ nằm trên miệng. Lúc đó, xấu hổ thiệt. Nhưng cũng chính nhờ vậy mà tôi tỉnh ra. Rằng tu – không phải để nói cho hay. Tu – là để thấy được những phản ứng còn nguyên si trong mình, và học cách nhìn nó mà không chạy trốn nữa. Có lúc tôi không dám viết gì, không dám khuyên ai – vì tôi thấy mình còn phản ứng kiểu cũ, còn yếu xìu. Nhưng rồi tôi nhận ra: chính vì thấy mình còn dở – mới cần tu. Chính vì thấy mình còn phản ứng ngu – mới cần nhìn lại. Thành ra, nếu có ai hỏi tôi: – “Sư ơi, biết mình tu tới đâu làm sao biết?” Tôi chỉ trả lời : – “Coi mình phản ứng trước nghịch cảnh cỡ nào là biết.” Không cần giảng hay. Không cần phải nói giỏi. Chỉ cần đời nó đập vô mặt mình – mà mình phản ứng thế nào– thì lúc đó mới biết mình có tu hay không. Sư Pháp Quang 🙏🙏#lamtueanh #phapphuctueanh #dolamtueanh #dolamthietke #dolamdichua #phapphucthietke #vulanbaohieu

About