@mawiindraa: pehh#fyp #jawapride

𝖒𝖆𝖜𝖎 𝖎𝖓𝖉𝖗𝖆
𝖒𝖆𝖜𝖎 𝖎𝖓𝖉𝖗𝖆
Open In TikTok:
Region: ID
Monday 14 August 2023 11:32:45 GMT
7152
401
10
46

Music

Download

Comments

danzz_store27
⚡ :
foto nya tersimpan di galeri hatinya tidak bisa dimiliki.😌😌
2023-08-14 14:31:38
4
panggilajazaannn
𝙆 𝙄 𝙍 𝙊 𝙍 𝘼🇹🇭 :
"ngelingi awakmu"
2023-08-17 01:22:57
2
oreo.tyz
DOXXA :
@Fby_? aku kwe celocia?
2023-10-07 11:01:15
0
massry45
Fahry dlms :
layo😁
2023-08-15 01:54:00
2
hrklpo
zmn 14 :
kelinggan cah @i Iki mas😌
2023-08-14 14:27:14
2
......fais
FAIZANAKBAIK :
aku koe jogja waktu itu 🙂
2023-09-02 03:01:10
1
febryansyahrestu
noproblem :
ngelingi awakmu gandeng tangan iki🗿
2023-08-18 15:06:50
1
cantikafatmadewi2
cantikatika779 :
lagu+fotomu waktu itu🙂
2024-02-01 08:15:04
0
panggilsajaalib
.AkU.aLiB. :
nk wes yakiti ati ngopo kelingan de e
2023-09-30 08:21:40
0
anaa.264
kta :
terkadang yang kupikirkan hanyalah dirimu
2023-08-25 03:02:55
0
achmadrisqinovalpratama_
NOVAL :
masio ora nggo lagu Iki AE wes kelingan tok
2023-08-20 06:21:47
0
To see more videos from user @mawiindraa, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

◇ Ánh Sáng ▪︎Đoản▪︎ ◇ Trên hành lang u tối, mọi thứ xung quanh như phóng đại đến ngàn lần, những âm thanh đập phá, tiếng hét thất thanh đầy đau đỡn mang theo căm phẫn lâu lâu lại vang lên. Khiến đội ngũ Bác Sĩ cũng phải giật mình. Khi đến ngã rẻ, những vị bác sĩ áo trắng tách nhau ra, một căn phòng đặc biệt ở cuối hành lang, cửa phòng là cửa sắt cực dày, chúng u tối và cũ kỹ, trong khi những cách cửa khác cũng bằng sắt nhưng lại có chút sáng sửa, không dày. Bước chân dừng lại, âm than mở khóa vang vọng rõ ràng, hai người bảo vệ bên cạnh thầm nhắc nhở. -
◇ Ánh Sáng ▪︎Đoản▪︎ ◇ Trên hành lang u tối, mọi thứ xung quanh như phóng đại đến ngàn lần, những âm thanh đập phá, tiếng hét thất thanh đầy đau đỡn mang theo căm phẫn lâu lâu lại vang lên. Khiến đội ngũ Bác Sĩ cũng phải giật mình. Khi đến ngã rẻ, những vị bác sĩ áo trắng tách nhau ra, một căn phòng đặc biệt ở cuối hành lang, cửa phòng là cửa sắt cực dày, chúng u tối và cũ kỹ, trong khi những cách cửa khác cũng bằng sắt nhưng lại có chút sáng sửa, không dày. Bước chân dừng lại, âm than mở khóa vang vọng rõ ràng, hai người bảo vệ bên cạnh thầm nhắc nhở. -" Bác Sĩ Tô, người hãy cẩn thận một chút ". Vẻ mặt của hai người họ có chút sợ hãi, chẳng biết con qu.ái v.ật bên trong sẽ phát đi3n khi nào. Cậu im lặng không nói gì, bước vào mà đóng cửa lại. Trong căn phòng tối tăm chỉ le lối một ánh sáng yếu ớt duy nhất trên tường, những sợi xích kéo dài nặng trĩu trên đất, mọi đồ vật đơn sơ trong phòng cũng hoàn toàn bị đập nát. Một bóng người quay lưng ngồi co ro trên chiếc giường trắng trong góc, căn phòng chìm trong khoảng không im lặng. Cậu bước đến bên Hắn, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định, tôn giọng chuyên nghiệp lẫn ôn hòa. -" Xin chào, tôi là Tô Tân Hạo, sau này sẽ là Bác Sĩ khám sức khỏe cho Anh ". Người trên giường vẫn không có phản ứng gì, nhưng trong lòng sớm đã đọc đi đọc lại cái tên này rất nhiều lần. -" Đồ lừa gạt..". Hắn như phát đi3n mà lao tới chỗ Cậu, thanh sắt mà Hắn nãy giờ cố gắng mài dũa bén nhọn, âm thanh ken két của dây xích thật chói tay, dù Hắn có gầm gừ vũng vẫy thế nào. Dây xích chỉ càng siết chặt Hắn hơn. Tô Tân Hạo đau lòng nhìn Hắn giãy giụa, trong đôi mắt đáng thương hay lóe lên ánh sáng ngày nào giờ đã biến thành một mảnh đen kịch, chỉ có ch3t chóc, căm phẫn. -" Anh bình tĩnh lại đi..". Cậu rưng rưng nước mắt, lớn gan giơ tay chạm vào mặt Hắn, để rồi nhận lại một cái rạch tay đau đớn. -" Cút ! biến đi, một kẻ đáng ch3t ! ". Năm đó cánh hoa đào phủ kính mặt đường, trong cô nhi viện nhỏ bé có những tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ, chúng nô đùa trong sân dưới cánh hoa. Nhưng chỉ có một đứa trẻ lẻ bóng đứng dưới góc cây đào, dẫm ch3t một chú chim sẻ đáng thương. Ánh mắt ấy vô hồn không có cảm xúc, như đã bị thế giới làm ô uế. Nhưng cũng chính năm đó, Cậu được đưa đến khi gia đình gặp tai nạn qua đời, để một đứa nhỏ ở lại trong cô nhi viện. Nhưng đứa trẻ ấy vẫn lạc quan nở nụ cười sau bi thương, dù được các bạn yêu quý, nhưng bé chỉ quan tâm đến Cậu bạn tủi thân bên kia. -" Tiểu Chu...Cậu làm gì vậy ? ". Đứa trẻ quay đầu lại nhìn Cậu, trong lúc bóng tối bao phủ lại lóe lên tia sáng nhỏ nhoi, Hắn cười thật tươi, dắt tay Cậu xem cái x.ác đẫm m.áu của chú chim sẻ dưới đất. -" Ha ha, Hạo Hạo thích không ? nó ch3t rồi, nó ch3t rồi..nó thật đáng ch3t ". -" Sao Cậu lại gi3t nó ? nó là một sinh linh đó ". Đứa trẻ dập tắt nụ cười, lại bị bóng tối nuốt chửng, ánh mắt sắc bén nhìn Cậu đầy tức giận. -" Hạo Hạo không thích ? ". Cậu mềm lòng, đã quá hiểu rõ Hắn, đôi tay non nớt đút vào túi lấy ra một viên kẹo, bốc vỏ rồi tận tay đút cho Hắn ăn. Vị ngọt tan ở đầu l.ưỡi, ánh mắt Hắn dần dịu đi. Bé con nhón chân xoa xoa mái tóc của Hắn, đứng dưới cây đào phía mặt trời tươi cười rạng rỡ với Hắn. -" Tớ chỉ thích Tiểu Chu như bây giờ thôi ". Chỉ một câu thích, đã làm bóng ma của Hắn vơ đi, chỉ còn lại sự ngọt ngào ấy, nụ cười ấy. Hắn muốn, bắt Hạo Hạo làm của riêng Hắn, mãi mãi bên Hắn cho Hắn những viên kẹo, Hạo Hạo của Hắn chỉ được phép cười với Hắn thôi. Nhưng rồi, mùa đông năm ấy, một gia đình đã đem Hạo Hạo của Hắn đi, mang theo ánh sáng duy nhất tan biến cuối đường. Cậu vốn thông minh, được Bame nuôi nưng chiều cho ăn học rồi thành một Bác Sĩ giỏi, nhưng bao năm vẫn còn nhớ lời thề năm đó hứa sẽ mãi bên cạnh Hắn. Nhưng Cậu nào biết, Cậu đi, Hắn như mất cả thế giới, vốn không được dạy bảo lại có dòng m.áu của một kẻ s.át nh.ân. Hắn đã đi3n loạn trong thế giới này như nào. Tô Tân Hạo đau lòng rơi nước mắt, mặc kệ vết thương tiến đến ôm Hắn, mặc cho Hắn cứ vùng vẫy. -" Về thôi Anh...cùng về với Em nhé ". Em sẽ không đi nữa, sẽ đem Anh trở về với ánh sáng. #pov

About