@q_099: 🎤 #رحمه_رياض #🎧 #وعد_منّي #موال #انا_بحقي_غلطان #اكسبلور #explore #foryou #fyp #viral #trending #ώнм #iraq

🎙 ώнм 🎻
🎙 ώнм 🎻
Open In TikTok:
Region: SA
Friday 24 May 2024 15:21:33 GMT
61764
1290
25
446

Music

Download

Comments

d9_m2
زورو 🖇 :
اخيرا سمعتها بحقي 😣دايم اسمعها بحظي
2024-09-04 17:39:42
2
alfalasi.mbs
الذيب الفلاسي :
غلطان 💔💔💔💔
2024-08-24 11:58:58
1
d.tj7
کْريِّسِـ 💔" :
اتمنا اتكثر النا نشر ع حيدر العابدي ولو تصمملي تصميم واحد ودزه الي تلگرام شنو تريد ادزلك مبلغ كارت الي يعجبك 💔
2024-05-24 18:09:50
1
khudhair_bayatie
𝓚𝓱𝓾𝓭𝓱𝓪𝓲r 🦅 :
وعد مني🤍
2024-08-11 22:00:50
0
firasalmali
firasalmali :
❤️😪
2024-10-03 16:00:01
2
nadeer795
💚💚💚ابو ضااااارى 💚💚💚 :
😭😭😭😭😭😭
2024-05-26 20:39:27
1
anastofan
انس طوفان :
💔💔
2024-05-25 10:05:58
1
user9151942851503
🥺اني زعلان🥺 :
🥰
2024-12-29 19:38:25
0
f.ab165
Fà Ab :
♥♥♥
2024-12-16 19:00:15
0
user3866158440760
زوزو❤ :
2024-11-27 18:53:58
0
user4451701277537
سجاد الماهر :
🥰🥰🥰
2024-11-10 09:44:08
0
sp.kop
فَـرا🦋شـَة :
💔🥺
2024-09-07 21:15:56
0
user3791468303340
محمد محمد :
🥺🥺🥺🥺🥺
2024-09-07 16:18:14
0
khaled.alkathery
khaled Alkathery :
🥺🥺🥺🥺
2024-08-16 01:13:19
0
To see more videos from user @q_099, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Một cặp vợ chồng cưới nhau được hơn chục năm đi thăm bạn bè ở bên kia thành phố, khi đón chuyến xe cuối cùng trở về thì trời đã tối muộn. Người chồng nói: “Xe đông quá, chúng ta chia nhau người lên cửa trước, người lên cửa sau nhé!”, cô vợ nhanh chóng đồng ý. Khi đang chen chúc giữa biển người chật chội ở sau xe thì người chồng cảm nhận được có một bàn tay lặng lẽ nắm lấy tay mình. Dựa vào trực giác anh ta biết đó tuyệt đối không phải tay của vợ, vì bàn tay của cô ấy nhất định sẽ sần sùi và thô ráp chứ không thể ấm áp, mềm mại, mỏng manh đến lay động lòng người như vậy. Người đàn ông tham lam ấy trong lòng thầm mong mỏi, mong sao chiếc xe này sẽ chạy mãi chạy mãi không bao giờ ngừng. Anh ta chợt nghĩ: “Đây rốt cuộc là cô gái thế nào nhỉ? Làm thế nào để cô ấy để ý đến mình? Làm sao để gặp lại được nhau đây? Trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, anh lặng lẽ lấy ra một tấm danh thiếp, vội vã nhét vào trong lòng bàn tay nhỏ nhắn kia. Cuối cùng thì xe cũng đến nơi. Người chồng miễn cưỡng bước xuống với vẻ luyến tiếc khó tả mà người vợ đi xuống từ cửa trước bên kia, dường như cũng không cảm nhận được điều gì bất ổn từ chồng mình. Ngay đúng lúc hai người đang băng qua đường, bỗng nhiên có một chiếc xe máy từ đâu lao tới, người vợ dẫu ban đầu có hơi chần chừ nhưng sau đó đã không chút đắn đo lao thân mình đến che chắn cho chồng... Thời gian như ngừng trôi, người chồng ch.ết lặng, vội vã bế cơ thể bé nhỏ bê bết m.áu trên tay chạy như bay vào bệnh viện. Sau khi cấp cứu đến rạng sáng, bác sĩ bước ra lặng lẽ nói với anh, “Chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin hãy nén bi thương. Anh vào đi, vợ anh muốn gặp anh lần cuối.” Người chồng như bị rút mất linh hồn, lê từng bước chân khó nhọc vào phòng bệnh. Cô nằm đó, nở một nụ cười bình yên như ngày họ mới cưới, chỉ là gương mặt xinh đẹp giờ đã không còn lành lặn. Một tay của cô nắm chặt, chặt đến mức các bác sĩ cũng chẳng cách nào gỡ ra. Chỉ đến lúc nhìn thấy anh, cô mới yên tâm nhắm mắt, bàn tay nhỏ bé ấy cũng từ từ hé mở, tấm danh thiếp quen thuộc lặng lẽ rớt ra... | Cứ thế, đi mãi dưới những vì sao |  …..
Một cặp vợ chồng cưới nhau được hơn chục năm đi thăm bạn bè ở bên kia thành phố, khi đón chuyến xe cuối cùng trở về thì trời đã tối muộn. Người chồng nói: “Xe đông quá, chúng ta chia nhau người lên cửa trước, người lên cửa sau nhé!”, cô vợ nhanh chóng đồng ý. Khi đang chen chúc giữa biển người chật chội ở sau xe thì người chồng cảm nhận được có một bàn tay lặng lẽ nắm lấy tay mình. Dựa vào trực giác anh ta biết đó tuyệt đối không phải tay của vợ, vì bàn tay của cô ấy nhất định sẽ sần sùi và thô ráp chứ không thể ấm áp, mềm mại, mỏng manh đến lay động lòng người như vậy. Người đàn ông tham lam ấy trong lòng thầm mong mỏi, mong sao chiếc xe này sẽ chạy mãi chạy mãi không bao giờ ngừng. Anh ta chợt nghĩ: “Đây rốt cuộc là cô gái thế nào nhỉ? Làm thế nào để cô ấy để ý đến mình? Làm sao để gặp lại được nhau đây? Trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, anh lặng lẽ lấy ra một tấm danh thiếp, vội vã nhét vào trong lòng bàn tay nhỏ nhắn kia. Cuối cùng thì xe cũng đến nơi. Người chồng miễn cưỡng bước xuống với vẻ luyến tiếc khó tả mà người vợ đi xuống từ cửa trước bên kia, dường như cũng không cảm nhận được điều gì bất ổn từ chồng mình. Ngay đúng lúc hai người đang băng qua đường, bỗng nhiên có một chiếc xe máy từ đâu lao tới, người vợ dẫu ban đầu có hơi chần chừ nhưng sau đó đã không chút đắn đo lao thân mình đến che chắn cho chồng... Thời gian như ngừng trôi, người chồng ch.ết lặng, vội vã bế cơ thể bé nhỏ bê bết m.áu trên tay chạy như bay vào bệnh viện. Sau khi cấp cứu đến rạng sáng, bác sĩ bước ra lặng lẽ nói với anh, “Chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin hãy nén bi thương. Anh vào đi, vợ anh muốn gặp anh lần cuối.” Người chồng như bị rút mất linh hồn, lê từng bước chân khó nhọc vào phòng bệnh. Cô nằm đó, nở một nụ cười bình yên như ngày họ mới cưới, chỉ là gương mặt xinh đẹp giờ đã không còn lành lặn. Một tay của cô nắm chặt, chặt đến mức các bác sĩ cũng chẳng cách nào gỡ ra. Chỉ đến lúc nhìn thấy anh, cô mới yên tâm nhắm mắt, bàn tay nhỏ bé ấy cũng từ từ hé mở, tấm danh thiếp quen thuộc lặng lẽ rớt ra... | Cứ thế, đi mãi dưới những vì sao | …..

About