@quizmania.br: Adivinhe o Clube com Zoom !🔍 #quizfutebol #futebol #clubes

Quiz Mania
Quiz Mania
Open In TikTok:
Region: BR
Thursday 11 July 2024 21:05:00 GMT
496338
21292
3353
11758

Music

Download

Comments

amo_loiras2005
amo loiras :
confundi Benfica com Sevila, não sei como
2024-07-11 21:23:10
184
stelaa05
Stelaa :
acertei todos
2024-07-11 21:22:53
108
vitor.cr_
V8️⃣ :
o último é um dos mais faceis
2024-07-12 20:28:58
63
manuelhenda22
Henda :
acertei todos o último é atlético de Madrid
2024-07-11 21:34:20
50
miguel_edits158
Miguel_Edits :
atlético de Madrid, muito fácil
2024-07-12 15:36:00
6
mizin.ff.ttk
mizinmaxお :
atlético mineiro o último e o resto acertei
2024-07-11 23:59:34
3
fonsocas2002
fonsocas2002 :
atlético de Madrid e acertei 8/8
2024-08-10 14:27:18
2
miguel.rio6
Miguel Rio :
atlético madrid
2024-07-28 16:54:23
0
gabrielx_x99
Gabriel :
o último é atlético de Madrid
2024-07-17 20:10:15
0
layla03m
Martim :
atlético de Madri
2024-07-17 12:25:27
0
brs1951p
Bruno Rodrigues :
sim
2024-07-12 19:26:27
1
lucas.allonso
Lucas Allonso :
Acertei tudos muito fácil
2024-07-13 21:43:20
0
user6782424182331
jobera :
Atlético de Madrid
2024-07-22 17:49:06
1
futebol.comdinis
Dinis Matos :
Atlético Madrid Acertei todos
2024-07-22 14:09:10
1
messi10melhorqronaldo7_
Lionel Messi :
o último é o Atlético de Madrid acertei tudo fácil demais
2024-07-18 15:38:28
1
italosoaresdeoliv7
ito :
atlético de Madrid
2024-08-18 22:17:39
0
franciscolima6378
Francisco Lima6378 :
Atletico de Madrid
2024-08-18 14:30:11
0
andrey.santos356
Andrey Santos :
atlético de madrid
2024-08-18 13:01:23
0
lourenco.pascoa
Lourenço Páscoa :
acerte tudo
2024-08-18 08:34:13
0
nmwsao0.wpen
nmwsao10🫠 :
atlético de madrid
2024-08-17 23:17:55
0
davybezerra6
MESSI 🐐😮‍💨 :
Atlético de madrid
2024-08-17 21:54:14
0
user325490221
Daniel :
Atlético de madrid
2024-08-16 22:52:15
0
wesley.da.tapioca
Wesley da tapioca :
atlético de madri
2024-08-16 21:20:57
0
patricia0059
Bruno E Patricia :
7/8
2024-08-16 17:28:38
0
patricia0059
Bruno E Patricia :
Atelrtico de Madrid
2024-08-16 17:28:25
0
To see more videos from user @quizmania.br, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

#đoản|”Lâm Lâm, nay anh hơi mệt, em chơi một mình đi nhé” “Có được không?” Mặt Hạ Tuấn Lâm buồn thấy rõ. Nay Nghiêm không chơi được với Lâm rồi. Nhưng cậu là đứa trẻ ngoan, hôm nay không chơi được thì để hôm khác. “Vâng, anh nghỉ ngơi đi” “Nếu được thì tí ánh ẽ chơi với em…” “Hông cần đâu, anh mệt, Lâm Lâm hiểu mà” Cậu đi ra khỏi phòng, anh thì xoa xoa cái đầu của mình. Lúc đó còn chưa suy nghĩ kỹ, anh mệt quá nên lăn ra ngủ luôn. Khi tỉnh dậy mò mẫm sang bên cạnh, lại không thấy cục bông đâu. Anh thở dài, hôm qua cục bông kia không về phòng ngủ với anh… Nghiêm Hạo Tường suy nghĩ lại về hôm qua, lại nhớ đến khuôn mặt ỉu xìu kia của cậu, lòng chậng một nhịp. Hạ Tuấn Lâm là đứa trẻ nhạy cảm, không phải lại suy nghĩ gì đó rồi đấy chứ? Suy xét đến điều cũng có thể xảy ra, anh vội bật dậy chạy ra khỏi phòng. Ra đến phòng bếp, anh thấy Tuấn Lâm đang ngồi một mình ăn bữa sáng, trông tủi thân thấy rõ. “Lâm Lâm…” Nghe thấy tiếng gọi ngọt ngào kia, cậu mới ngẩng mặt lên. “Sao lại mếu rồi?” Anh có chút dở khóc dở cười đi lại, đặt cậu lên đùi mình. Hơi tham lam thơm ba phát vào cục má tròn ủng kia. Hít lấy hít để, đã một đêm không được ôm cục bông này rồi. “Anh không chơi với em…” “Được rồi ngoan, hôm nay anh chơi với em nhé?” “Tối qua anh cũng chẳng đi tìm em” Anh bỗng chốc im lặng, câu hỏi mày của em bé có hơi kì nha. Không phải là em không muốn ngủ với em hả? Thấy anh đột nhiên im lặng, cậu cứ nghĩ là thật. Liền bắt đầu mếu máo, đẩy anh ra. “Zậy là anh không thương em rồi…” Anh liền bắt lấy cái tay kia, cười yêu chiều. “Anh đã nói gì đâu?” “Huhu, vậy là anh có em thương không?” “Nhà có mỗi một em bé” “Không thương không yêu em thì thương ai?” Nghe xong lời này, cậu lại bắt đầu mếu. Anh hốt hoảng dỗ dành cậu. “Sao vậy? Lại mếu rồi?” Lấy bàn tay lau đi giọt nước mắt, anh nựng cái má đáng yêu kia. “Lâm….Lâm Lâm cũng thương cũng yêu anh nhiều lắm” À, hoá ra là cảm động quá, sao mà bảo bối nhà anh lại dễ thương như này!!! #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang
#đoản|”Lâm Lâm, nay anh hơi mệt, em chơi một mình đi nhé” “Có được không?” Mặt Hạ Tuấn Lâm buồn thấy rõ. Nay Nghiêm không chơi được với Lâm rồi. Nhưng cậu là đứa trẻ ngoan, hôm nay không chơi được thì để hôm khác. “Vâng, anh nghỉ ngơi đi” “Nếu được thì tí ánh ẽ chơi với em…” “Hông cần đâu, anh mệt, Lâm Lâm hiểu mà” Cậu đi ra khỏi phòng, anh thì xoa xoa cái đầu của mình. Lúc đó còn chưa suy nghĩ kỹ, anh mệt quá nên lăn ra ngủ luôn. Khi tỉnh dậy mò mẫm sang bên cạnh, lại không thấy cục bông đâu. Anh thở dài, hôm qua cục bông kia không về phòng ngủ với anh… Nghiêm Hạo Tường suy nghĩ lại về hôm qua, lại nhớ đến khuôn mặt ỉu xìu kia của cậu, lòng chậng một nhịp. Hạ Tuấn Lâm là đứa trẻ nhạy cảm, không phải lại suy nghĩ gì đó rồi đấy chứ? Suy xét đến điều cũng có thể xảy ra, anh vội bật dậy chạy ra khỏi phòng. Ra đến phòng bếp, anh thấy Tuấn Lâm đang ngồi một mình ăn bữa sáng, trông tủi thân thấy rõ. “Lâm Lâm…” Nghe thấy tiếng gọi ngọt ngào kia, cậu mới ngẩng mặt lên. “Sao lại mếu rồi?” Anh có chút dở khóc dở cười đi lại, đặt cậu lên đùi mình. Hơi tham lam thơm ba phát vào cục má tròn ủng kia. Hít lấy hít để, đã một đêm không được ôm cục bông này rồi. “Anh không chơi với em…” “Được rồi ngoan, hôm nay anh chơi với em nhé?” “Tối qua anh cũng chẳng đi tìm em” Anh bỗng chốc im lặng, câu hỏi mày của em bé có hơi kì nha. Không phải là em không muốn ngủ với em hả? Thấy anh đột nhiên im lặng, cậu cứ nghĩ là thật. Liền bắt đầu mếu máo, đẩy anh ra. “Zậy là anh không thương em rồi…” Anh liền bắt lấy cái tay kia, cười yêu chiều. “Anh đã nói gì đâu?” “Huhu, vậy là anh có em thương không?” “Nhà có mỗi một em bé” “Không thương không yêu em thì thương ai?” Nghe xong lời này, cậu lại bắt đầu mếu. Anh hốt hoảng dỗ dành cậu. “Sao vậy? Lại mếu rồi?” Lấy bàn tay lau đi giọt nước mắt, anh nựng cái má đáng yêu kia. “Lâm….Lâm Lâm cũng thương cũng yêu anh nhiều lắm” À, hoá ra là cảm động quá, sao mà bảo bối nhà anh lại dễ thương như này!!! #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang
#đoản | “Nghiêm Hạo Tường, tại sao vậy?” Trước mặt cậu là hình ảnh đôi nam nữ đang thân mật với nhau, và người con trai kia chính là chồng của cậu. Tim cậu như vỡ thành trăm mảnh, nhìn thẳng vào mắt anh hỏi. “Là do tôi không còn yêu cậu” “Hạo Tường, sao lại phải lẩn trốn ánh mắt của em? Anh sợ sao?” Anh không trả lời câu hỏi của cậu, cũng là do anh chính là người sai, bây giờ thì có quyền gì mà lên tiếng chứ. “Được…em hiểu rồi” … Sang ngày hôm sau, cậu vẫn đối xử với anh như chẳng có chuyện gì. Tuy nhiên…anh thấy sự quan tâm của cậu bây giờ…không còn cảm giác như xưa… Hôm nay anh vừa đi làm về, mở cửa ra thì liền nhìn thấy cậu đứng ở trước cửa nhà. “Tường, anh về rồi” “Anh có mệt không? Để em vào rót cốc nước cho anh nhé?” “Không cần..-“ Không để anh nói hết câu, cậu liền chạy vào nhà bếp. Nghiêm Hạo Tường bất giác thở dài…tại sao lại thành ra như này..? “Tường ơi, anh uống nước đi này..” “Để em đi cất đồ cho anh…” “Hạ Tuấn Lâm này…” “Dạ..?” “Em đang làm gì vậy?” “Em quan tâm chồng em ạ…” “Là anh đã ngoại tình sau lưng em đấy?” Hạ Tuấn Lâm bỗng khững lại khi nghe lời nói này…cậu bất giác run rẩy nói “Có sao đâu ạ…em vẫn còn yêu anh mà…” “Em đừng như thế nữa! Vì sao?” “Anh đã ngoại tình…em vẫn đối xử tốt với anh?” “Nó không xứng!” Anh hét lên, cảm xúc bây giờ đều hỗn loạn. Cậu đối xử tốt với anh như vậy…anh cảm thấy rất chạnh lòng.  “Chúng ta nên…-“ “Đừng…anh đừng nói mà” Anh nhìn vào khuôn mặt cậu, lại phát hiện ra nước mắt cậu đã rơi. Nhìn thấy người mình yêu khóc, anh muốn đứng lên ôm lấy cậu vào lòng mà an ủi. Nhưng anh phải tự dặn lòng, em ấy và mình đã không còn như trước nữa rồi. “Tường ơi, anh ngoại tình em cũng đau lắm chứ…” “Nhưng mà…nhưng mà…” “Anh đừng có bỏ em mà…” “Em không còn người thân nữa rồi…” Nghe đến đây, tim anh lại nhói một chút. Đúng nhỉ? Hạ Tuấn Lâm…em ấy mất gia đình nhỏ của mình rồi… “Em cũng mong muốn có một gia đình…em cũng muốn được yêu thương” “Em ghen tị với bao đứa trẻ ngoài kia…vì chúng nó được bao bọc trong vòng tay của người lớn” “Nhưng em thì không thể nữa rồi…vì em đã lớn” “Tại sao? Em cũng muốn được yêu thương và cưng chiều…tại sao anh lại làm vậy với em?” “Em cũng biết đau mà…em cũng là con người mà” “Hạ Tuấn Lâm…với đoạn tình cảm vỡ nát này…chúng ta nên từ bỏ thôi…” “Không-không! Đừng có bỏ em mà…” “Anh-“ Nói đến đây cậu bỗng nhiên dừng lại, nhìn anh. Nghiêm Hạo Tường đâu biết chính ánh mắt này là thứ khiến anh ân hận đến cuối đời. Một ánh mắt chứa sự hy vọng, sự buồn tủi, sự     thất vọng… Hạ Tuân Lâm đột nhiên cảm thấy khó thở, thân thể dần không đứng vững được.  Rồi…Bộp! Cậu bất ngờ ngã xuống, cả người ngã vào lòng anh. Nghiêm Hạo Tường kinh hoảng nhìn vào người con trai trong lòng mình. “Hạo Tường…em thấy khó thở quá” “Hạ Nhi…em làm sao vậy? Em thấy khó chịu ở đâu sao?” “Em khó chịu lắm…” “Em muốn ngủ” “Em…” Hạ Tuấn Lâm thầm nắm chặt lấy tay cậu…nhìn thấy anh cũng nắm lại mình…cậu vui lắm. Nhưng đã đến lúc rời đi rồi…cậu không chờ được nữa. Hạ Tuấ Lâm nhắm mắt lại, những giọt lệ rơi trên khuôn mặt ấy. Vào ngày hôm đó…anh đã thực sự mất đi Hạ Tuấn Lâm rồi! Mất đi người con trai mình yêu…còn gì có thể đau hơn nữa? Vốn dĩ từ đầu hai người không nên đến với nhau…yêu nhau sẽ chỉ làm nhau đau. Sự hi vọng cuối cùng là dành cho anh…đến chet em cũng không hận anh. Bây giờ mà ân hận thì cũng có làm gì được nữa đâu? Vậy mày khóc cái gì hả? Nghiêm Hạo Tường! Là mày khiến em ấy ra đi mà? Mày…hối hận rồi sao? Hối hận vì đã để em ấy ra đi à? Nực cười! Chẳng phải chính mày đã nói không còn tình cảm gì với em ấy sao? Vậy bây giờ cảm xúc của mày là gì? Đáng lẽ ra phải là vui vẻ chứ? Mày bày cái biểu cảm đau thương đó ra làm gì?! Hạ Tuấn Lâm…xin lỗi em. Kiếp này là anh nợ em một mạng. Vị thiên sứ nhỏ ở trên kia có tha thứ cho anh không? Anh đã đối xử ác độc với em thế mà… Xin lỗi em… … @🥀𝕥ⅈểꪊ 𝕫ꪖꪀ𝕫ꪖꪀ🌻  #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang
#đoản | “Nghiêm Hạo Tường, tại sao vậy?” Trước mặt cậu là hình ảnh đôi nam nữ đang thân mật với nhau, và người con trai kia chính là chồng của cậu. Tim cậu như vỡ thành trăm mảnh, nhìn thẳng vào mắt anh hỏi. “Là do tôi không còn yêu cậu” “Hạo Tường, sao lại phải lẩn trốn ánh mắt của em? Anh sợ sao?” Anh không trả lời câu hỏi của cậu, cũng là do anh chính là người sai, bây giờ thì có quyền gì mà lên tiếng chứ. “Được…em hiểu rồi” … Sang ngày hôm sau, cậu vẫn đối xử với anh như chẳng có chuyện gì. Tuy nhiên…anh thấy sự quan tâm của cậu bây giờ…không còn cảm giác như xưa… Hôm nay anh vừa đi làm về, mở cửa ra thì liền nhìn thấy cậu đứng ở trước cửa nhà. “Tường, anh về rồi” “Anh có mệt không? Để em vào rót cốc nước cho anh nhé?” “Không cần..-“ Không để anh nói hết câu, cậu liền chạy vào nhà bếp. Nghiêm Hạo Tường bất giác thở dài…tại sao lại thành ra như này..? “Tường ơi, anh uống nước đi này..” “Để em đi cất đồ cho anh…” “Hạ Tuấn Lâm này…” “Dạ..?” “Em đang làm gì vậy?” “Em quan tâm chồng em ạ…” “Là anh đã ngoại tình sau lưng em đấy?” Hạ Tuấn Lâm bỗng khững lại khi nghe lời nói này…cậu bất giác run rẩy nói “Có sao đâu ạ…em vẫn còn yêu anh mà…” “Em đừng như thế nữa! Vì sao?” “Anh đã ngoại tình…em vẫn đối xử tốt với anh?” “Nó không xứng!” Anh hét lên, cảm xúc bây giờ đều hỗn loạn. Cậu đối xử tốt với anh như vậy…anh cảm thấy rất chạnh lòng. “Chúng ta nên…-“ “Đừng…anh đừng nói mà” Anh nhìn vào khuôn mặt cậu, lại phát hiện ra nước mắt cậu đã rơi. Nhìn thấy người mình yêu khóc, anh muốn đứng lên ôm lấy cậu vào lòng mà an ủi. Nhưng anh phải tự dặn lòng, em ấy và mình đã không còn như trước nữa rồi. “Tường ơi, anh ngoại tình em cũng đau lắm chứ…” “Nhưng mà…nhưng mà…” “Anh đừng có bỏ em mà…” “Em không còn người thân nữa rồi…” Nghe đến đây, tim anh lại nhói một chút. Đúng nhỉ? Hạ Tuấn Lâm…em ấy mất gia đình nhỏ của mình rồi… “Em cũng mong muốn có một gia đình…em cũng muốn được yêu thương” “Em ghen tị với bao đứa trẻ ngoài kia…vì chúng nó được bao bọc trong vòng tay của người lớn” “Nhưng em thì không thể nữa rồi…vì em đã lớn” “Tại sao? Em cũng muốn được yêu thương và cưng chiều…tại sao anh lại làm vậy với em?” “Em cũng biết đau mà…em cũng là con người mà” “Hạ Tuấn Lâm…với đoạn tình cảm vỡ nát này…chúng ta nên từ bỏ thôi…” “Không-không! Đừng có bỏ em mà…” “Anh-“ Nói đến đây cậu bỗng nhiên dừng lại, nhìn anh. Nghiêm Hạo Tường đâu biết chính ánh mắt này là thứ khiến anh ân hận đến cuối đời. Một ánh mắt chứa sự hy vọng, sự buồn tủi, sự thất vọng… Hạ Tuân Lâm đột nhiên cảm thấy khó thở, thân thể dần không đứng vững được. Rồi…Bộp! Cậu bất ngờ ngã xuống, cả người ngã vào lòng anh. Nghiêm Hạo Tường kinh hoảng nhìn vào người con trai trong lòng mình. “Hạo Tường…em thấy khó thở quá” “Hạ Nhi…em làm sao vậy? Em thấy khó chịu ở đâu sao?” “Em khó chịu lắm…” “Em muốn ngủ” “Em…” Hạ Tuấn Lâm thầm nắm chặt lấy tay cậu…nhìn thấy anh cũng nắm lại mình…cậu vui lắm. Nhưng đã đến lúc rời đi rồi…cậu không chờ được nữa. Hạ Tuấ Lâm nhắm mắt lại, những giọt lệ rơi trên khuôn mặt ấy. Vào ngày hôm đó…anh đã thực sự mất đi Hạ Tuấn Lâm rồi! Mất đi người con trai mình yêu…còn gì có thể đau hơn nữa? Vốn dĩ từ đầu hai người không nên đến với nhau…yêu nhau sẽ chỉ làm nhau đau. Sự hi vọng cuối cùng là dành cho anh…đến chet em cũng không hận anh. Bây giờ mà ân hận thì cũng có làm gì được nữa đâu? Vậy mày khóc cái gì hả? Nghiêm Hạo Tường! Là mày khiến em ấy ra đi mà? Mày…hối hận rồi sao? Hối hận vì đã để em ấy ra đi à? Nực cười! Chẳng phải chính mày đã nói không còn tình cảm gì với em ấy sao? Vậy bây giờ cảm xúc của mày là gì? Đáng lẽ ra phải là vui vẻ chứ? Mày bày cái biểu cảm đau thương đó ra làm gì?! Hạ Tuấn Lâm…xin lỗi em. Kiếp này là anh nợ em một mạng. Vị thiên sứ nhỏ ở trên kia có tha thứ cho anh không? Anh đã đối xử ác độc với em thế mà… Xin lỗi em… … @🥀𝕥ⅈểꪊ 𝕫ꪖꪀ𝕫ꪖꪀ🌻 #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang
#đoản | Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường là hai kẻ thù không đội trời chung. Vừa mới vào trường, cả hai đã xảy ra ẩu dả. Mà thật ra chỉ có cậu là ghét anh thôi, tại vì anh dám tranh top một của cậu. Mà thể lực của Nghiêm Hạo Tường không cần nhìn cũng biết đủ chấp 3 Hạ Tuấn Lâm. Mà cậu vẫn cố chấp, ngày nào cũng đến tìm anh rủ đi đánh nhau.  Hai người cũng không ít lần bị gọi lên phòng hội đồng cùng nhau mấy làn rồi, nhưng mà cả hai vẫn không hề có vẻ hối lỗi. Hôm nay là ngày trực nhật của cậu, cho nên cậu phải ở lại lớp. Lúc đang đi quét lớp, cậu lại thấy một bóng người ở ngoài phía cửa. Hạ Tuấn Lâm đi ra ngoài cửa lớp, lại phát hiện đó là anh. “Nghiêm Hạo Tường?” Anh đang đứng dựa vào tường khoanh tay lại, trông có vẻ như đang đợi ai đó. “Cậu đến đây làm gì hả? Hôm nay tôi nhớ còn chưa làm gì cậu mà?” “Tôi đâu có bảo đến đây để kiếm chuyện” Anh đột nhiên lên tiếng, mở mắt ra nhìn cậu. “Đưa tôi cái chổi đi” Không biết là do sợ ánh mắt kia, hay là do bản năng. Hạ Tuấn Lâm liền vô thức đưa cây chổi cho anh. Sau đó anh liền đi vào lớp cậu, bắt đầu quét dọn. “Cậu-cậu làm gì vậy?” “Giúp cậu” “Ai mà nhờ cậu giúp chứ?” “Tôi thích” Cậu liền im bặt, trả lời. “Hứ, đó là cậu nói. Tôi không quan tâm nữa” Cậu đi lau bảng, còn anh thì đi quét lớp. Có lẽ đây là khoảnh khắc duy nhất cả hai có thể yên bình mà ở bên nhau… 1 tháng sau, cũng vào ngày đó. Nay lại là lịch trực nhật của cậu. Vậy nên Tuấn Lâm ở lại. Hôm nay cậu thấy hơi mệt, nhưng cũng không quan tâm cho lắm. Cố trực nhật nốt, cậu cuối cùng cũng xong. Tắt quạt, tắt điện rồi rời khỏi lớp. Lúc đi ra, cậu liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc đang dựa vào cửa lớp. Nghiêm Hạo Tường! “Anh…sao lại đến đây a?” “Đến đón bạn trai nhỏ thì không được sao?” “Bạn trai nhỏ gì chứ…” Cậu ngại đến đỏ mặt với danh xưng này. Đúng vậy, cậu và anh đã chính thức xác nhận quan hệ yêu đương vào một tháng trước, chính là sau hôm trực nhật đó… Lúc này anh đột nhiên áp sát mặt lại, làm cậu giật mình. “Làm sao…” “Em sốt rồi” Cậu có hơi ngớ người, cái gì, sốt sao? “Đã bảo đừng có đi dầm mưa, bây giờ sốt rồi đó” “Thì sao chứ, em chỉ hơi cảm thôi mà” “Mai mà bị sốt thì anh không chăm đâu đấy nhé” “Hừ hừ hừ, không cần!” Thỏ xù lông rồi, anh thầm suy nghĩ. Sau đó liền kéo cậu lại rồi ôm vào lòng. “Ngoan, đi mua thuốc uống, em mà bị sốt thì anh tính sao?” “Thì mặc kệ em…anh bảo kệ em mà…” “Anh nói đùa thôi, không chăm em thì chăm ai được?” “Hừ!” Nói thế thôi chứ đến nửa đêm cậu lại đột nhiên sốt cao, làm anh lo sốt ruột. Cả đêm đó anh đều túc trực ở bên cậu, lau người cho cậu.  “Chừa chưa? Sau này còn dám đi dầm mưa nữa không?” “Anh còn nạt em…” “Đi ra đi…không cần anh chăm nữa đâu…” “Anh xin lỗi, mau nằm xuống nghỉ ngơi đi nào” Thế là từ đó ngày nào tan tiết học anh cũng đều đến đón cậu.  @🥀𝕥ⅈểꪊ 𝕫ꪖꪀ𝕫ꪖꪀ🌻  #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang
#đoản | Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường là hai kẻ thù không đội trời chung. Vừa mới vào trường, cả hai đã xảy ra ẩu dả. Mà thật ra chỉ có cậu là ghét anh thôi, tại vì anh dám tranh top một của cậu. Mà thể lực của Nghiêm Hạo Tường không cần nhìn cũng biết đủ chấp 3 Hạ Tuấn Lâm. Mà cậu vẫn cố chấp, ngày nào cũng đến tìm anh rủ đi đánh nhau. Hai người cũng không ít lần bị gọi lên phòng hội đồng cùng nhau mấy làn rồi, nhưng mà cả hai vẫn không hề có vẻ hối lỗi. Hôm nay là ngày trực nhật của cậu, cho nên cậu phải ở lại lớp. Lúc đang đi quét lớp, cậu lại thấy một bóng người ở ngoài phía cửa. Hạ Tuấn Lâm đi ra ngoài cửa lớp, lại phát hiện đó là anh. “Nghiêm Hạo Tường?” Anh đang đứng dựa vào tường khoanh tay lại, trông có vẻ như đang đợi ai đó. “Cậu đến đây làm gì hả? Hôm nay tôi nhớ còn chưa làm gì cậu mà?” “Tôi đâu có bảo đến đây để kiếm chuyện” Anh đột nhiên lên tiếng, mở mắt ra nhìn cậu. “Đưa tôi cái chổi đi” Không biết là do sợ ánh mắt kia, hay là do bản năng. Hạ Tuấn Lâm liền vô thức đưa cây chổi cho anh. Sau đó anh liền đi vào lớp cậu, bắt đầu quét dọn. “Cậu-cậu làm gì vậy?” “Giúp cậu” “Ai mà nhờ cậu giúp chứ?” “Tôi thích” Cậu liền im bặt, trả lời. “Hứ, đó là cậu nói. Tôi không quan tâm nữa” Cậu đi lau bảng, còn anh thì đi quét lớp. Có lẽ đây là khoảnh khắc duy nhất cả hai có thể yên bình mà ở bên nhau… 1 tháng sau, cũng vào ngày đó. Nay lại là lịch trực nhật của cậu. Vậy nên Tuấn Lâm ở lại. Hôm nay cậu thấy hơi mệt, nhưng cũng không quan tâm cho lắm. Cố trực nhật nốt, cậu cuối cùng cũng xong. Tắt quạt, tắt điện rồi rời khỏi lớp. Lúc đi ra, cậu liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc đang dựa vào cửa lớp. Nghiêm Hạo Tường! “Anh…sao lại đến đây a?” “Đến đón bạn trai nhỏ thì không được sao?” “Bạn trai nhỏ gì chứ…” Cậu ngại đến đỏ mặt với danh xưng này. Đúng vậy, cậu và anh đã chính thức xác nhận quan hệ yêu đương vào một tháng trước, chính là sau hôm trực nhật đó… Lúc này anh đột nhiên áp sát mặt lại, làm cậu giật mình. “Làm sao…” “Em sốt rồi” Cậu có hơi ngớ người, cái gì, sốt sao? “Đã bảo đừng có đi dầm mưa, bây giờ sốt rồi đó” “Thì sao chứ, em chỉ hơi cảm thôi mà” “Mai mà bị sốt thì anh không chăm đâu đấy nhé” “Hừ hừ hừ, không cần!” Thỏ xù lông rồi, anh thầm suy nghĩ. Sau đó liền kéo cậu lại rồi ôm vào lòng. “Ngoan, đi mua thuốc uống, em mà bị sốt thì anh tính sao?” “Thì mặc kệ em…anh bảo kệ em mà…” “Anh nói đùa thôi, không chăm em thì chăm ai được?” “Hừ!” Nói thế thôi chứ đến nửa đêm cậu lại đột nhiên sốt cao, làm anh lo sốt ruột. Cả đêm đó anh đều túc trực ở bên cậu, lau người cho cậu. “Chừa chưa? Sau này còn dám đi dầm mưa nữa không?” “Anh còn nạt em…” “Đi ra đi…không cần anh chăm nữa đâu…” “Anh xin lỗi, mau nằm xuống nghỉ ngơi đi nào” Thế là từ đó ngày nào tan tiết học anh cũng đều đến đón cậu. @🥀𝕥ⅈểꪊ 𝕫ꪖꪀ𝕫ꪖꪀ🌻 #hatuanlam #tuonglam #nghiemhaotuong #xianglin #hejunlin #yanhaoxiang

About