@sherwin_shhhh: Paki sayaw nga @Eyyah #fyyyyyyyyyyyyyyyy #viral #highlight #fyp

Sherwin _Macalino
Sherwin _Macalino
Open In TikTok:
Region: PH
Saturday 24 August 2024 22:26:53 GMT
32115
4479
98
9

Music

Download

Comments

nurwena.idja
weng🥰 :
cute 🥰
2024-08-25 02:05:52
1
juliadump705
줄리아 헤르민다 시대 :
notice
2024-11-19 05:39:29
0
farwina.jumadil
Farwina Jumadil :
cute😍
2024-08-25 06:59:27
1
ms.yah18
Eyyah :
Kaya ko yan wait mo sa 30 mwaaaa sasayawin ko yan sa harap mo
2024-08-24 22:34:39
18
crisben153
Cris :
idol pa notice🥰
2024-08-24 22:29:44
2
ughjea1
Jea :
Yah kayo pa??
2024-09-22 12:52:00
1
chrishareign14
🤭C AND H💞 :
wit sasayawin koyan angas mo ha
2024-09-22 07:37:05
1
maricar.legarde2
El ie :
cuti😍😍😍
2024-09-17 00:08:47
1
To see more videos from user @sherwin_shhhh, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Chúng ta thường muốn bảo vệ những người mình yêu thương khỏi đau khổ, khỏi những thất bại mà ta cho rằng họ không đáng phải gánh chịu. Ta muốn trở thành ánh sáng dẫn đường, muốn giơ đôi tay che chắn họ khỏi giông bão. Nhưng sự thật là, bất kỳ ai cũng đều phải đi qua nỗi đau của chính mình để tìm thấy ý nghĩa trong cuộc đời. Sự ổn định và bình yên mà bạn trao đi có thể là một nguồn an ủi, nhưng bạn không thể bước hộ họ trên con đường mà họ cần phải đi. Những vấp ngã, những lần đụng phải bức tường của cuộc sống chính là điều sẽ giúp họ trưởng thành và tìm được câu trả lời riêng. Nỗi đau không phải là điều có thể được chia sẻ hoàn toàn – đó là một hành trình cá nhân, một phần không thể thiếu để con người học cách mạnh mẽ hơn. Nếu bạn cố gắng can thiệp, bảo vệ họ khỏi khó khăn hoặc buộc họ phải thay đổi khi họ chưa sẵn sàng, bạn không chỉ tước đi cơ hội tự mình trưởng thành của họ mà còn khiến họ cảm thấy bị áp đặt. Tình yêu thực sự không phải là việc sửa chữa người khác, mà là hiện diện bên cạnh họ, như một điểm tựa bình yên khi họ cần. Cũng giống như mặt trời không thể ép bông hoa nở, mà chỉ tỏa sáng để hoa tự tìm đến ánh sáng khi đến lúc. Bạn chỉ có thể là nguồn cảm hứng, là sự hiện diện kiên nhẫn và yêu thương để họ biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, vẫn luôn có một nơi an toàn để quay về. Điều này không chỉ đúng với những người khác, mà còn đúng với chính bạn. Đừng tự trách mình khi không thể “cứu” một ai đó khỏi những đau khổ của họ. Hãy nhớ rằng, sự cứu rỗi không đến từ bên ngoài. Nó chỉ xuất hiện khi người ta tự tìm thấy ánh sáng trong lòng mình. Còn bạn, vai trò của bạn chỉ đơn giản là yêu thương, chờ đợi và chấp nhận họ trong mọi trạng thái, cho dù đó là ánh sáng rực rỡ hay bóng tối u buồn. Bài học lớn nhất ở đây là sự tôn trọng. Hãy tôn trọng hành trình của mỗi người, kể cả những chông gai họ phải bước qua. Vì cuối cùng, chính những điều đó sẽ làm nên con người họ, không phải bạn.
Chúng ta thường muốn bảo vệ những người mình yêu thương khỏi đau khổ, khỏi những thất bại mà ta cho rằng họ không đáng phải gánh chịu. Ta muốn trở thành ánh sáng dẫn đường, muốn giơ đôi tay che chắn họ khỏi giông bão. Nhưng sự thật là, bất kỳ ai cũng đều phải đi qua nỗi đau của chính mình để tìm thấy ý nghĩa trong cuộc đời. Sự ổn định và bình yên mà bạn trao đi có thể là một nguồn an ủi, nhưng bạn không thể bước hộ họ trên con đường mà họ cần phải đi. Những vấp ngã, những lần đụng phải bức tường của cuộc sống chính là điều sẽ giúp họ trưởng thành và tìm được câu trả lời riêng. Nỗi đau không phải là điều có thể được chia sẻ hoàn toàn – đó là một hành trình cá nhân, một phần không thể thiếu để con người học cách mạnh mẽ hơn. Nếu bạn cố gắng can thiệp, bảo vệ họ khỏi khó khăn hoặc buộc họ phải thay đổi khi họ chưa sẵn sàng, bạn không chỉ tước đi cơ hội tự mình trưởng thành của họ mà còn khiến họ cảm thấy bị áp đặt. Tình yêu thực sự không phải là việc sửa chữa người khác, mà là hiện diện bên cạnh họ, như một điểm tựa bình yên khi họ cần. Cũng giống như mặt trời không thể ép bông hoa nở, mà chỉ tỏa sáng để hoa tự tìm đến ánh sáng khi đến lúc. Bạn chỉ có thể là nguồn cảm hứng, là sự hiện diện kiên nhẫn và yêu thương để họ biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, vẫn luôn có một nơi an toàn để quay về. Điều này không chỉ đúng với những người khác, mà còn đúng với chính bạn. Đừng tự trách mình khi không thể “cứu” một ai đó khỏi những đau khổ của họ. Hãy nhớ rằng, sự cứu rỗi không đến từ bên ngoài. Nó chỉ xuất hiện khi người ta tự tìm thấy ánh sáng trong lòng mình. Còn bạn, vai trò của bạn chỉ đơn giản là yêu thương, chờ đợi và chấp nhận họ trong mọi trạng thái, cho dù đó là ánh sáng rực rỡ hay bóng tối u buồn. Bài học lớn nhất ở đây là sự tôn trọng. Hãy tôn trọng hành trình của mỗi người, kể cả những chông gai họ phải bước qua. Vì cuối cùng, chính những điều đó sẽ làm nên con người họ, không phải bạn.

About