@ultra_beast_boy: Milan is Red🥶 #fyp #acmilan #inter #derby #cold #football #edit #nocopyright

Ultra beast boy (UBB)
Ultra beast boy (UBB)
Open In TikTok:
Region: AU
Tuesday 24 September 2024 10:50:05 GMT
3358
165
0
4

Music

Download

Comments

There are no more comments for this video.
To see more videos from user @ultra_beast_boy, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Em đi qua những ngày buồn, khi trái tim đã rệu rã với những vết thương sâu. Cứ ngỡ đã không thể yêu, không thể thương thêm một lần nào nữa. Nhưng rồi anh đến, chẳng biết tự bao giờ em lại rung động. Chữ yêu chưa đủ gọi tên, chữ thương đã trở nên sâu đậm.  Tình cảm mà em dành cho anh đến từ những điều giản đơn nhất, từ những nỗi buồn anh mang, từ những cơ cực mà anh gồng gánh, từ những tháng ngày thấy anh đơn độc trên những hành trình mình đi qua. Thương cho những chuyến đường dài thăm thẳm cho mỗi lần tìm nhau, trong những chuyến bay dài anh đón đợi, dù đêm khuya, dù mưa gió. Tình yêu ấy lại một lần nữa khiến em trở về trong những bồi hồi của tuổi đôi mươi. Dù không cuồng nhiệt nhưng lặng lẽ và sâu lắng. Dù không ồn ào nhưng chân thành và da diết.  Em đã tưởng mình đã chìm ngập trong niềm hạnh phúc, trong viễn cảnh bình yên ấy. Nhưng đôi lần lòng mình cũng chênh vênh trong những tủi hờn mà dường như chưa một lần anh hiểu được. Em lặng lẽ góp nhặt những hạnh phúc mong manh sau những khoảng lặng mà đôi khi anh cố giấu. Anh đi qua một mảnh tình buồn, em lại không đủ sức sưởi ấm lòng anh sau những đêm đen nỗi buồn trút cạn qua những dòng thơ buồn anh viết. Em hiểu tình yêu ấy đã dở dang, nhưng sâu thẫm lòng anh vẫn chờ đợi, như cách em lặng lẽ đợi chờ anh trong vô vọng. Chờ ngày anh quay đầu nhìn về phía em, chờ anh dành cho em một tình yêu thương theo đúng chữ thương mà anh nói. Có lẽ sau tất cả, anh và em ai cũng đã mệt mỏi sau những giận hờn, trách móc mà đối phương không đủ thấu hiểu. Mình lặng lẽ rời đi, nhưng lòng em vẫn hoài những ngỗn ngang và trăn trở. Em lại nhớ những chuyến bay trong những lần em trở về thăm anh, lại muốn được trở về để tìm lại yêu thương mà mình vuột mất. Nhưng giờ đây chuyến bay ấy trở nên xa hơn, xa cả khoảng cách, xa ở lòng người.  Chẳng biết mai này khi cơn bão lòng đi qua, những ngày nắng trong rồi sẽ về lại. Không biết anh có còn muốn gặp lại em, có còn đứng đó đợi em như cách mà anh đã từng đứng đón mỗi lần em đến. Không biết em có còn nhìn thấy được anh trong dáng vẻ bình yên, mạnh khoẻ? Hay rồi cứ vậy mà mình lặng lẽ buông đôi tay, lặng lẽ rời xa nhau nhẹ nhàng như ngày mình tìm thấy nhau giữa dòng đời vội vã?  Một nơi xa xôi, nỗi nhớ vẫn dâng đầy, yêu thương vẫn luôn hiện hữu. Một người chọn xoá nhoà đi, một người vẫn mong chờ ngày gặp lại! (Lá thư viết theo yêu cầu) - Mỹ Nhiên-  #mynhien92 _ _ _ _ _ _ _ _  Nhận viết thư theo yêu cầu 📝
Em đi qua những ngày buồn, khi trái tim đã rệu rã với những vết thương sâu. Cứ ngỡ đã không thể yêu, không thể thương thêm một lần nào nữa. Nhưng rồi anh đến, chẳng biết tự bao giờ em lại rung động. Chữ yêu chưa đủ gọi tên, chữ thương đã trở nên sâu đậm. Tình cảm mà em dành cho anh đến từ những điều giản đơn nhất, từ những nỗi buồn anh mang, từ những cơ cực mà anh gồng gánh, từ những tháng ngày thấy anh đơn độc trên những hành trình mình đi qua. Thương cho những chuyến đường dài thăm thẳm cho mỗi lần tìm nhau, trong những chuyến bay dài anh đón đợi, dù đêm khuya, dù mưa gió. Tình yêu ấy lại một lần nữa khiến em trở về trong những bồi hồi của tuổi đôi mươi. Dù không cuồng nhiệt nhưng lặng lẽ và sâu lắng. Dù không ồn ào nhưng chân thành và da diết. Em đã tưởng mình đã chìm ngập trong niềm hạnh phúc, trong viễn cảnh bình yên ấy. Nhưng đôi lần lòng mình cũng chênh vênh trong những tủi hờn mà dường như chưa một lần anh hiểu được. Em lặng lẽ góp nhặt những hạnh phúc mong manh sau những khoảng lặng mà đôi khi anh cố giấu. Anh đi qua một mảnh tình buồn, em lại không đủ sức sưởi ấm lòng anh sau những đêm đen nỗi buồn trút cạn qua những dòng thơ buồn anh viết. Em hiểu tình yêu ấy đã dở dang, nhưng sâu thẫm lòng anh vẫn chờ đợi, như cách em lặng lẽ đợi chờ anh trong vô vọng. Chờ ngày anh quay đầu nhìn về phía em, chờ anh dành cho em một tình yêu thương theo đúng chữ thương mà anh nói. Có lẽ sau tất cả, anh và em ai cũng đã mệt mỏi sau những giận hờn, trách móc mà đối phương không đủ thấu hiểu. Mình lặng lẽ rời đi, nhưng lòng em vẫn hoài những ngỗn ngang và trăn trở. Em lại nhớ những chuyến bay trong những lần em trở về thăm anh, lại muốn được trở về để tìm lại yêu thương mà mình vuột mất. Nhưng giờ đây chuyến bay ấy trở nên xa hơn, xa cả khoảng cách, xa ở lòng người. Chẳng biết mai này khi cơn bão lòng đi qua, những ngày nắng trong rồi sẽ về lại. Không biết anh có còn muốn gặp lại em, có còn đứng đó đợi em như cách mà anh đã từng đứng đón mỗi lần em đến. Không biết em có còn nhìn thấy được anh trong dáng vẻ bình yên, mạnh khoẻ? Hay rồi cứ vậy mà mình lặng lẽ buông đôi tay, lặng lẽ rời xa nhau nhẹ nhàng như ngày mình tìm thấy nhau giữa dòng đời vội vã? Một nơi xa xôi, nỗi nhớ vẫn dâng đầy, yêu thương vẫn luôn hiện hữu. Một người chọn xoá nhoà đi, một người vẫn mong chờ ngày gặp lại! (Lá thư viết theo yêu cầu) - Mỹ Nhiên- #mynhien92 _ _ _ _ _ _ _ _ Nhận viết thư theo yêu cầu 📝

About