@msx__91: #CapCut #مجرد_ذووقツ🖤🎼 #مالي_خلق_احط_هاشتاقات #مشاهير_تيك_توك

ألـشـيـخـه☪︎
ألـشـيـخـه☪︎
Open In TikTok:
Region: IQ
Wednesday 06 November 2024 11:43:38 GMT
71336
5158
47
639

Music

Download

Comments

To see more videos from user @msx__91, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

[ Gã - Thứ Tự Vài Nỗi Cô Đơn ] Có những ngày như hôm nay, pha nhẹ cho mình tách trà, rồi lững thững bước về phía vô định, mở toang khung cửa sổ cứ thế tận hưởng từng cơn gió thốc vào mặt, hồi âm còn lại từ gió cứ khẽ rít vào thành cửa đung đưa cót két, gã cười..nghe nó quái dị làm sao. Nhấp ngụm trà rồi châm lên điếu thuốc, radio chạy lại bản nhạc cũ mèm như chính con người của gã, luộm thuộm trong mớ kí ức rêu phong, lạ đời. Có những ngày, như hôm nay, bỗng sao thấy lòng bình yên như chính những khát cầu ngày ấy bản thân đã từng dốc cạn sức mình để chạy thục mạng mà kiếm tìm cho bằng được. Rồi cười xòa, lạ thật, lúc yên, lúc bình, lúc rồ, lúc dại, chẳng biết đâu mà lần. Khảy một đốt gạt tàn, kéo một hơi đủ dài rồi thở phào thật nhẹ nhõm, tất cả những mệt mỏi, phiền ưu lúc ấy như bị tống khứ ra khỏi mớ bùng nhùng đang còn ngự trị nơi tâm khảm. Ờ thì, ai biết đâu, nỗi buồn tự dưng một ngày lại dễ dãi đến thế, đến lâu rồi, bám dai như đỉa, ấy vậy mà hôm nay đẩy nhẹ một cái lại hờn dỗi rời đi. Như cô thiếu nữ mới lớn bị người yêu trêu nạt, cứ thế quay phắt đi mà chẳng thèm đoái hoài thêm bất cứ chi nữa. Đúng thật, chả hiểu ra làm sao.. Có những ngày, như hôm nay nhợt nhạt một khoảng thiếu thời năm ấy.. Lui lại vài bước rồi tựa vào thành tường, đôi mắt như nhắm nghiền lại, cảm nhận cái sự ráo hoảnh nơi căn phòng vắng tối om mà gã chẳng chịu bật đèn, tằn tiện chi mà tằn tiện dữ. Không biết, cuối tháng tiền điện có giảm được đồng nào không, hay chỉ làm cho vui, còn lòng thì vẫn cứ khắc khoải, u hoài như cái công tắc vỡ nắp lâu ngày không đc thay. Ờ, có những ngày lạ đời thấy sợ.. Tự dưng lôi ra mấy chai bia, uống nháo nhào rồi say chỏng vó, sáng dạy đầu đau như búa bổ.. Rồi nhìn qua bên kia khuôn ô cửa nhỏ, thấy đó vài điều mơ màng đêm qua còn đang vắt vẻo, lơ tơ mơ vài dòng chữ gã viết ngoằn ngoèo chẳng ra cái dạng hình thù gì cho biết nữa. Thôi thì gập lại quyển sổ, quẳng cây bút bi sang một góc bàn làm việc, nhìn nó bề bộn thấy ớn, không biết bày biện làm gì rồi chẳng chịu sắp xếp cho ngăn nắp gọn gàng.  Mà mặc kệ đi, tắm qua một cái cho tỉnh táo cái đầu còn đang vương vấn những chuỗi bi hài không có hồi kết.. Ngày mới vẫn thế, khoác đại chiếc áo nhăn nheo được treo bên ngăn tủ bám bụi cũ kỹ đến bàng hoàng, xỏ đại đôi dép rồi cứ thế xuống phố với tâm hồn còn đang ngái ngủ.. Cười cho cái sự tùy tiện, ưu tư của gã.. Cười cho cái đau mà chẳng rõ đau vì điều gì.. Có thể là tình cũ,  Đôi khi là những tệp kí ức kêu ca.. Nhưng chắc có lẽ là do vai áo của gã,  Nó đã sờn đi cái lề màu nhiệm của đời mà chẳng vẹn ý bình yên..! #nhv
[ Gã - Thứ Tự Vài Nỗi Cô Đơn ] Có những ngày như hôm nay, pha nhẹ cho mình tách trà, rồi lững thững bước về phía vô định, mở toang khung cửa sổ cứ thế tận hưởng từng cơn gió thốc vào mặt, hồi âm còn lại từ gió cứ khẽ rít vào thành cửa đung đưa cót két, gã cười..nghe nó quái dị làm sao. Nhấp ngụm trà rồi châm lên điếu thuốc, radio chạy lại bản nhạc cũ mèm như chính con người của gã, luộm thuộm trong mớ kí ức rêu phong, lạ đời. Có những ngày, như hôm nay, bỗng sao thấy lòng bình yên như chính những khát cầu ngày ấy bản thân đã từng dốc cạn sức mình để chạy thục mạng mà kiếm tìm cho bằng được. Rồi cười xòa, lạ thật, lúc yên, lúc bình, lúc rồ, lúc dại, chẳng biết đâu mà lần. Khảy một đốt gạt tàn, kéo một hơi đủ dài rồi thở phào thật nhẹ nhõm, tất cả những mệt mỏi, phiền ưu lúc ấy như bị tống khứ ra khỏi mớ bùng nhùng đang còn ngự trị nơi tâm khảm. Ờ thì, ai biết đâu, nỗi buồn tự dưng một ngày lại dễ dãi đến thế, đến lâu rồi, bám dai như đỉa, ấy vậy mà hôm nay đẩy nhẹ một cái lại hờn dỗi rời đi. Như cô thiếu nữ mới lớn bị người yêu trêu nạt, cứ thế quay phắt đi mà chẳng thèm đoái hoài thêm bất cứ chi nữa. Đúng thật, chả hiểu ra làm sao.. Có những ngày, như hôm nay nhợt nhạt một khoảng thiếu thời năm ấy.. Lui lại vài bước rồi tựa vào thành tường, đôi mắt như nhắm nghiền lại, cảm nhận cái sự ráo hoảnh nơi căn phòng vắng tối om mà gã chẳng chịu bật đèn, tằn tiện chi mà tằn tiện dữ. Không biết, cuối tháng tiền điện có giảm được đồng nào không, hay chỉ làm cho vui, còn lòng thì vẫn cứ khắc khoải, u hoài như cái công tắc vỡ nắp lâu ngày không đc thay. Ờ, có những ngày lạ đời thấy sợ.. Tự dưng lôi ra mấy chai bia, uống nháo nhào rồi say chỏng vó, sáng dạy đầu đau như búa bổ.. Rồi nhìn qua bên kia khuôn ô cửa nhỏ, thấy đó vài điều mơ màng đêm qua còn đang vắt vẻo, lơ tơ mơ vài dòng chữ gã viết ngoằn ngoèo chẳng ra cái dạng hình thù gì cho biết nữa. Thôi thì gập lại quyển sổ, quẳng cây bút bi sang một góc bàn làm việc, nhìn nó bề bộn thấy ớn, không biết bày biện làm gì rồi chẳng chịu sắp xếp cho ngăn nắp gọn gàng. Mà mặc kệ đi, tắm qua một cái cho tỉnh táo cái đầu còn đang vương vấn những chuỗi bi hài không có hồi kết.. Ngày mới vẫn thế, khoác đại chiếc áo nhăn nheo được treo bên ngăn tủ bám bụi cũ kỹ đến bàng hoàng, xỏ đại đôi dép rồi cứ thế xuống phố với tâm hồn còn đang ngái ngủ.. Cười cho cái sự tùy tiện, ưu tư của gã.. Cười cho cái đau mà chẳng rõ đau vì điều gì.. Có thể là tình cũ, Đôi khi là những tệp kí ức kêu ca.. Nhưng chắc có lẽ là do vai áo của gã, Nó đã sờn đi cái lề màu nhiệm của đời mà chẳng vẹn ý bình yên..! #nhv

About