@ibrahimadalein1:

IBRAHIMA_DALEIN🧿G🇬🇳F🇫🇷
IBRAHIMA_DALEIN🧿G🇬🇳F🇫🇷
Open In TikTok:
Region: FR
Saturday 30 November 2024 22:12:43 GMT
5325
316
16
6

Music

Download

Comments

ingabognesa.monen0
Ingabognesa Monene :
longue vie à toi mon frère ibrahim une vidéo pour moi
2024-11-30 23:48:35
0
user2782614981049
user2782614981049 :
nam oon diarama
2024-12-28 00:56:20
0
albertinafinavieirabamba
Vieira Bamba Jaló :
🙏🙏🙏🙏🙏Amine yarabi Allah
2024-12-01 13:06:59
0
salamata.bah25
Salamata Bah :
🥰🥰🥰
2024-12-01 06:41:00
0
user70858805328020
maiprestige :
🥰🥰🥰🥰🥰🥰🥰
2024-12-10 10:41:21
0
user4860016875447
la sénégalaise :
🥰🥰🥰🥰
2024-12-04 17:17:28
0
bintadillo6692608
@bintadiallo66926 :
❤️❤️❤️♥️♥️🥰🥰🥰🤲♥️♥️
2024-12-01 15:39:45
0
timadialo100000
tima diallo :
❤❤❤
2024-12-01 09:47:52
0
jami.laaa14
Jami Laaa :
🥰🥰🥰
2024-12-01 08:57:39
0
ruguiato.djalo0
ruguiatodjalo2 :
🥰
2024-12-02 22:06:35
0
mamadudjalo15
mamadu djalo :
🥰🥰🥰
2024-12-02 20:50:23
0
ingabognesa.monen0
Ingabognesa Monene :
🥰
2024-11-30 23:48:46
0
ingabognesa.monen0
Ingabognesa Monene :
🥰
2024-11-30 23:47:36
0
allahahouakbar
allah🤲🤲🤲🕋🕋 :
💖💖💖
2024-11-30 22:26:51
0
mariamasirebah2
mariama sire bah :
🥰🥰🥰
2024-11-30 22:21:44
0
To see more videos from user @ibrahimadalein1, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Có một giai đoạn trong đời, chúng ta bỗng thấy câu chuyện của mình trở nên mờ nhạt. Một câu chuyện không có bắt đầu, chẳng có kết thúc, không có đúng, không có sai. Những cãi vã trở thành con dao hai lưỡi, chỉ cần mạnh tay một chút cũng có thể cắt đứt tất cả, để lại phía sau là sự tuyệt vọng gặm nhấm tâm hồn. Và rồi, có một giai đoạn con người ta chọn cách im lặng. Không phải vì không muốn nói, mà vì chẳng biết phải nói gì. Ta hiểu rõ sự đáng sợ của im lặng. Ta biết im lặng là một con đường trơn trượt, dẫn ta đến kết thúc mà ta chẳng mong chờ. Nhưng ta vẫn chọn nó, như một liều thuốc độc ngọt ngào, từng chút từng chút bào mòn trái tim mình. Cũng có một giai đoạn, ta đã từng dùng hết thanh xuân, hết niềm tin và hy vọng của mình để trao trọn cho một người. Nhưng chính ta cũng là người đóng sập cánh cửa ấy, khóa chặt nó bằng nỗi đau, bằng sự thất vọng, rồi tự dặn mình sẽ không bao giờ quay lại. Tình yêu là vậy, chẳng ai giống ai. Có người chỉ mong gặp được một người thấu hiểu những điều nhỏ bé, như cách siết chặt một cái nắm tay. Có người lại mong tìm thấy một người hoàn hảo, đủ chu đáo để lấp đầy những khiếm khuyết trong cuộc đời. Nhưng liệu cuộc đời này có mấy ai đạt được ý nguyện? Hay tất cả chỉ là một phép thử, buộc cả hai phải tự thay đổi, tự uốn mình để hòa hợp? Tình yêu, suy cho cùng, không chỉ là nhớ hay quên, là đầy hay vơi. Nó là sự bù đắp, là lớp keo vá lại những mảnh đời đã từng vỡ vụn. Nó là một trò chơi cảm xúc, đầy thử thách, nơi ta phải đối mặt với tất cả: từ sự dịu dàng đến sự gai góc, từ những khoảnh khắc ấm áp đến những phút giây đau lòng. Nhưng liệu tình yêu có đủ sức mạnh để đưa ta đến bến bờ hạnh phúc? Điều đó phụ thuộc vào sự nhẫn nại, lòng bao dung và cả dũng khí để cho đi, để chấp nhận. Qua những mâu thuẫn, qua những lần chênh vênh tưởng chừng như mất tất cả, ta mới hiểu rằng
Có một giai đoạn trong đời, chúng ta bỗng thấy câu chuyện của mình trở nên mờ nhạt. Một câu chuyện không có bắt đầu, chẳng có kết thúc, không có đúng, không có sai. Những cãi vã trở thành con dao hai lưỡi, chỉ cần mạnh tay một chút cũng có thể cắt đứt tất cả, để lại phía sau là sự tuyệt vọng gặm nhấm tâm hồn. Và rồi, có một giai đoạn con người ta chọn cách im lặng. Không phải vì không muốn nói, mà vì chẳng biết phải nói gì. Ta hiểu rõ sự đáng sợ của im lặng. Ta biết im lặng là một con đường trơn trượt, dẫn ta đến kết thúc mà ta chẳng mong chờ. Nhưng ta vẫn chọn nó, như một liều thuốc độc ngọt ngào, từng chút từng chút bào mòn trái tim mình. Cũng có một giai đoạn, ta đã từng dùng hết thanh xuân, hết niềm tin và hy vọng của mình để trao trọn cho một người. Nhưng chính ta cũng là người đóng sập cánh cửa ấy, khóa chặt nó bằng nỗi đau, bằng sự thất vọng, rồi tự dặn mình sẽ không bao giờ quay lại. Tình yêu là vậy, chẳng ai giống ai. Có người chỉ mong gặp được một người thấu hiểu những điều nhỏ bé, như cách siết chặt một cái nắm tay. Có người lại mong tìm thấy một người hoàn hảo, đủ chu đáo để lấp đầy những khiếm khuyết trong cuộc đời. Nhưng liệu cuộc đời này có mấy ai đạt được ý nguyện? Hay tất cả chỉ là một phép thử, buộc cả hai phải tự thay đổi, tự uốn mình để hòa hợp? Tình yêu, suy cho cùng, không chỉ là nhớ hay quên, là đầy hay vơi. Nó là sự bù đắp, là lớp keo vá lại những mảnh đời đã từng vỡ vụn. Nó là một trò chơi cảm xúc, đầy thử thách, nơi ta phải đối mặt với tất cả: từ sự dịu dàng đến sự gai góc, từ những khoảnh khắc ấm áp đến những phút giây đau lòng. Nhưng liệu tình yêu có đủ sức mạnh để đưa ta đến bến bờ hạnh phúc? Điều đó phụ thuộc vào sự nhẫn nại, lòng bao dung và cả dũng khí để cho đi, để chấp nhận. Qua những mâu thuẫn, qua những lần chênh vênh tưởng chừng như mất tất cả, ta mới hiểu rằng "thương" không chỉ là một từ. Nó là một cảm giác sâu sắc, là sức mạnh giúp ta vượt qua mọi chông gai. Duyên trời định, nhưng nợ là do người tạo. Có những người đến bên ta, mang theo một tình yêu sâu đậm nhưng lại không thể ở lại. Ta gặp họ, yêu họ, rồi rời xa họ, để lại trong tim là những mảnh vỡ của tuổi trẻ. Thời gian trôi đi, nỗi đau rồi cũng sẽ phai nhạt. Chúng ta lại cầm lên một sợi tơ duyên khác, nhẹ nhàng như chưa từng tổn thương. Và đến cuối cùng, chúng ta mới hiểu: cuộc đời là chuỗi những món nợ. Có món nợ dịu dàng, như một làn gió mát, nhưng cũng có món nợ giày vò tâm can, khắc sâu vào tim ta những vết sẹo chẳng bao giờ mờ. "Nếu có gặp lại một lần nữa, xin hãy để tình yêu không chỉ là niềm đau, mà là ánh sáng dẫn lối chúng ta về với an yên được không em 🙂🙂🙂

About