@balepakuan.id: Ngamumule budaya pikeun kajayaan bangsa. Motekarna ku urang da puguh Banda Urang. Nu Ngora ku karyana, nu bangga ka Jati Dirina. #wayang #wayanggolek #dalang #seniman #hudangkeunteureuhpakuan #senimanindonesia #senimanmudaberkarya #senisunda #budaya #budayaindonesia #jawabarat #bandung #CapCut

Balepakuan
Balepakuan
Open In TikTok:
Region: ID
Saturday 14 December 2024 13:04:39 GMT
379569
13648
148
262

Music

Download

Comments

ikiiiiii__09
احمد الفكري رزقي☆ :
beuhhh mantep jasa semangat terus hihirup budaya Sunda🔥
2024-12-15 07:02:17
158
sandra1_404
Aku adalah :
NGA MUMULE TEH ARTINA NAONNYA
2025-01-01 04:38:01
9
sundaofficial72
GIRI _ RAWA :
mantap pisan
2024-12-14 13:22:57
1
faishalsakhiygmail.com
@Faishal Sakhiy :
aduh semangat terus penerus para dalang sing tiasa Enggal manggung
2024-12-14 23:12:07
3
rianmuhammadridwan_11
rian :
a ai hoyong latihan kadinya derna jam baraha
2024-12-22 23:29:51
1
virgo.meee
anisapurnamasari :
kewrenn🔥
2024-12-14 13:20:27
37
abdithor
トリクー :
sae pisan kangg
2024-12-14 13:09:43
4
bedulsecondtrift
Sandy second thrift :
cita cita abdi hoyong janten dalang TI alit keneh dugi ka ayeuna masih hoyong janten dalang
2025-08-20 13:35:56
0
agan_0331
kumhamaneh31 :
ssmngattttttt🔥🔥
2024-12-14 14:22:08
2
igsyiifanurainni
syifa :
lestarikan teruss dekk
2024-12-15 01:43:57
62
mrs.dewi.kripe
AmaliaDewi :
ini teh kapan ada eventnya anaku suka banget golek pengen ke sini
2025-07-11 14:01:10
0
halloecaa1
eca🪐 :
KERENN ABISSSSS
2024-12-17 00:14:11
5
eskrim892
eskrim892 :
lanjut kan bakat mu dek🔥
2025-02-12 11:59:40
0
rehanalgifari29_
່່່ :
di post ulang ku a khanha ade kosasih cuyy😬
2025-01-12 13:06:24
1
sukhoiteam3
¶€¶|∆su team π€£€ :
mau kesitu tapi jauhh 😭
2025-08-13 09:03:12
0
erenye7
Erenyeager :
Alhamdulillah masih aya penerus, sing sumanget kasep dinu ngamumule budaya Sunda.. Rahayu🙏
2024-12-15 10:49:58
3
ipin.k
Aripin109 :
abi karek gaduh 3 kotak wayang
2024-12-30 13:19:31
0
rehan.exsplore
Rehan explore👹 :
mentahan mang
2024-12-18 13:24:46
0
ovie.kurniawan87
ovie Kurniawan87 :
duetkeun sareng dalang kang Dadan Sunandar Sunarya PGH3👍👍
2024-12-15 03:27:55
3
bianaja22
bianclip :
mantap leutik keneh tos tiasa ngadalangan
2025-01-31 10:23:05
0
yanzzzzzzx3
Yanzz :
penerus bangsa
2024-12-23 08:11:58
0
ega.fafafa45
all_predict :
salam dari jawa
2025-02-17 00:25:09
0
wayang_.123
gatotkaca pridee!! :
kek nya anak orkay
2024-12-26 13:15:24
0
nzaaaaa1234
only_matchaa🍵🙌🏻 :
di posting ulang sam a khanha ade Kosasih 🙏
2025-01-12 05:13:42
0
To see more videos from user @balepakuan.id, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Có những người không sinh ra từ đất nước, nhưng lại ch*t cho nó. Có những người không gắn bó máu thịt với quê hương ấy từ thuở lọt lòng, nhưng linh hồn lại vĩnh viễn ở lại đó, như một phần bất tử. Che Guevara – người con của đất Argentina, đã chọn Cuba làm Tổ quốc. Không phải bằng quốc tịch. Mà bằng máu. Bằng đạn. Bằng cái ch*t. Bởi người con ấy đã đi bộ giữa rừng rậm Sierra Maestra, ăn cơm cháy và gối đầu lên đá. Người con ấy, tay cầm súng, tim chứa lý tưởng – đã dẫn đội quân giải phóng tiến vào Santa Clara như một cơn bão của công lý. Người con ấy – giữa vầng trán rộng và đôi mắt u hoài, luôn ánh lên một thứ ánh sáng mà cả thế giới phải cúi đầu: ánh sáng của tự do. Ngày 9/10/1967, người ta b.ắn Che vì muốn gi.ết đi một ý chí. Người ta chôn ông không bia đá. Không danh tính. Không một lễ nghi nào xứng với một anh hùng. Nhưng Cuba không quên. Ba mươi năm sau, người Cuba lặng lẽ đến Bolivia. Họ đào. Họ tìm. Họ mở từng tấc đất như tìm một phần hồn mình bị chôn vùi. Cho đến ngày 5/7/1997, khi bộ hài cốt thiếu hai bàn tay được nâng lên giữa lòng đất lạnh, là lúc cả Cuba vỡ òa: “Che đã về.” Không phải như một thi thể. Mà như một cơn sóng ngầm trỗi dậy giữa tim nhân loại, đập vào từng bờ ngực Cuba đang nén nghẹn vì nhớ thương. Ngày 12/7/1997, một chiếc máy bay quân sự Cuba cất cánh từ Santa Cruz, Bolivia. Trên khoang lạnh, là một chiếc quan tài sẫm màu gỗ đỏ, không mạ vàng, không phù hiệu, không tiếng kèn trống. Chỉ có tro bụi của một người – và hồn vía của cả một thời đại. Khi bánh máy bay chạm xuống sân bay quốc tế Havana, cả đất nước nín thở. Không ai khóc. Không ai reo hò. Chỉ có im lặng – thiêng liêng đến nghẹn họng – như thể sợ đánh thức một huyền thoại đang yên nghỉ. Tổ quốc mở rộng vòng tay đón ông về – như đón đứa con đi xa trở về từ phía bên kia sự sống. Santa Clara rợp cờ. Người người xếp hàng từ đêm hôm trước, tay cầm hoa, tay run run. Có người gục đầu vào hàng rào khóc nấc. Trong buổi lễ truy điệu, Fidel không khóc. Nhưng giọng ông run. “Che là người cao thượng nhất trong chúng ta,” ông nói, “Người đã dâng hiến cả cuộc đời mình cho nhân loại.” Giọng nói ấy không phải của một vị lãnh tụ. Mà là tiếng nghẹn của một người anh đứng bên mộ em – lần cuối. Lúc hạ huyệt, không có tiếng nhạc trống, không có đại bác. Chỉ có tiếng đất rơi xuống nắp quan tài – lặng lẽ, nặng như lịch sử. Che đã đi hết nửa vòng trái đất để tìm một cái ch*t có ý nghĩa. Rồi lại đi hết nửa vòng trái đất để trở về với tình yêu vĩnh cửu. “Tổ quốc hay là ch*́t!” – câu khẩu hiệu không viết trên cờ, mà khắc trong máu. Che đã chọn tổ quốc là Cuba, và cái ch*́t – là sự sống cao nhất cho chính nghĩa. Không ai có thể gọi ông là người Argentina xa lạ. Không ai dám nói Cuba là đất khách với ông. Bởi hồn ông nằm lại trong lòng đất đỏ Santa Clara. Và tinh thần ông còn đó – giữa tim hàng triệu người sống để đấu tranh. Che không cần được nhớ – vì ông chưa bao giờ bị lãng quên. #trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoi#camxuclichsu
Có những người không sinh ra từ đất nước, nhưng lại ch*t cho nó. Có những người không gắn bó máu thịt với quê hương ấy từ thuở lọt lòng, nhưng linh hồn lại vĩnh viễn ở lại đó, như một phần bất tử. Che Guevara – người con của đất Argentina, đã chọn Cuba làm Tổ quốc. Không phải bằng quốc tịch. Mà bằng máu. Bằng đạn. Bằng cái ch*t. Bởi người con ấy đã đi bộ giữa rừng rậm Sierra Maestra, ăn cơm cháy và gối đầu lên đá. Người con ấy, tay cầm súng, tim chứa lý tưởng – đã dẫn đội quân giải phóng tiến vào Santa Clara như một cơn bão của công lý. Người con ấy – giữa vầng trán rộng và đôi mắt u hoài, luôn ánh lên một thứ ánh sáng mà cả thế giới phải cúi đầu: ánh sáng của tự do. Ngày 9/10/1967, người ta b.ắn Che vì muốn gi.ết đi một ý chí. Người ta chôn ông không bia đá. Không danh tính. Không một lễ nghi nào xứng với một anh hùng. Nhưng Cuba không quên. Ba mươi năm sau, người Cuba lặng lẽ đến Bolivia. Họ đào. Họ tìm. Họ mở từng tấc đất như tìm một phần hồn mình bị chôn vùi. Cho đến ngày 5/7/1997, khi bộ hài cốt thiếu hai bàn tay được nâng lên giữa lòng đất lạnh, là lúc cả Cuba vỡ òa: “Che đã về.” Không phải như một thi thể. Mà như một cơn sóng ngầm trỗi dậy giữa tim nhân loại, đập vào từng bờ ngực Cuba đang nén nghẹn vì nhớ thương. Ngày 12/7/1997, một chiếc máy bay quân sự Cuba cất cánh từ Santa Cruz, Bolivia. Trên khoang lạnh, là một chiếc quan tài sẫm màu gỗ đỏ, không mạ vàng, không phù hiệu, không tiếng kèn trống. Chỉ có tro bụi của một người – và hồn vía của cả một thời đại. Khi bánh máy bay chạm xuống sân bay quốc tế Havana, cả đất nước nín thở. Không ai khóc. Không ai reo hò. Chỉ có im lặng – thiêng liêng đến nghẹn họng – như thể sợ đánh thức một huyền thoại đang yên nghỉ. Tổ quốc mở rộng vòng tay đón ông về – như đón đứa con đi xa trở về từ phía bên kia sự sống. Santa Clara rợp cờ. Người người xếp hàng từ đêm hôm trước, tay cầm hoa, tay run run. Có người gục đầu vào hàng rào khóc nấc. Trong buổi lễ truy điệu, Fidel không khóc. Nhưng giọng ông run. “Che là người cao thượng nhất trong chúng ta,” ông nói, “Người đã dâng hiến cả cuộc đời mình cho nhân loại.” Giọng nói ấy không phải của một vị lãnh tụ. Mà là tiếng nghẹn của một người anh đứng bên mộ em – lần cuối. Lúc hạ huyệt, không có tiếng nhạc trống, không có đại bác. Chỉ có tiếng đất rơi xuống nắp quan tài – lặng lẽ, nặng như lịch sử. Che đã đi hết nửa vòng trái đất để tìm một cái ch*t có ý nghĩa. Rồi lại đi hết nửa vòng trái đất để trở về với tình yêu vĩnh cửu. “Tổ quốc hay là ch*́t!” – câu khẩu hiệu không viết trên cờ, mà khắc trong máu. Che đã chọn tổ quốc là Cuba, và cái ch*́t – là sự sống cao nhất cho chính nghĩa. Không ai có thể gọi ông là người Argentina xa lạ. Không ai dám nói Cuba là đất khách với ông. Bởi hồn ông nằm lại trong lòng đất đỏ Santa Clara. Và tinh thần ông còn đó – giữa tim hàng triệu người sống để đấu tranh. Che không cần được nhớ – vì ông chưa bao giờ bị lãng quên. #trending#lichsu#nguoikesu#history#viralvideo#cnxh#sucmanhquansu#theodonglichsu#viral#chunghiaxahoi#camxuclichsu

About