@luiscal429: US House Judiciary Hearing I US House Republicans Grill Immigration Agency Chief Over CHNV Parole

Luis M1200
Luis M1200
Open In TikTok:
Region: US
Tuesday 17 December 2024 21:32:37 GMT
5088
254
15
10

Music

Download

Comments

chriscable38
chriscable38 :
Nobody trusts this guy!
2024-12-17 23:40:44
0
pissant9590
anthony :
💯💯💯
2024-12-17 22:54:47
1
roxey.koonce1
Roxey Koonce :
😳😏
2024-12-17 21:46:46
1
kansas.city.handb
Handball Kansas City :
😳😳😳
2024-12-18 00:42:11
0
robertfs
Robert :
TREASONOUS GOVERNMENT RAT TRAITORS
2024-12-17 22:13:36
9
strifetalking
Strife Talking :
they are criminals this needs to stop, people need to get charged for this
2024-12-17 23:12:18
5
brandon19803
Brandon Brenner :
dear God please bring them to justice for treason i pray
2024-12-17 22:48:21
5
jeff.d672
JD_Muskylounge :
Save the children. Mandate per November 5th clean this country up. America first.
2024-12-17 23:26:17
3
odysseusismyname
Odin :
It’s amazing how the group of people that have been vilified are the ones calling out the ones that are actual villains
2024-12-17 23:13:09
3
fawnmela1
user8918442530442 :
why do they keep getting away with this b*******
2024-12-17 23:22:29
2
slimrider07
Slimrider07 :
Caught with her hand in the cookie jar
2024-12-18 00:19:04
0
lostandloopy
Rufus Xavier sarsaparilla :
It’s all just theater citizens when is their ever accountability never 💯
2024-12-18 00:12:57
0
tommyloeps
tommyloeps :
bfd
2024-12-17 23:14:49
1
To see more videos from user @luiscal429, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

- Trương Khởi Linh bước ra khỏi Thanh Đồng Môn. anh không thể nhớ chính xác đó là năm nào, có lẽ là đã 10 năm hoặc 20 năm. và anh không thể nhớ được nhiều người và nhiều thứ. những nơi anh đã từng đến và những người anh đã từng gặp luôn mơ hồ và mờ ảo. ngoại trừ một giọng nói cứ quanh quẩn bên tai anh, và người đó vẫn luôn gọi anh. đứng ngoài Thanh Đồng Môn. anh phát hiện trên những viên đá đều có khắc dòng chữ: 'đến Ngô Sơn Cư ở Hàng Châu để tìm Ngô Tà' mỗi thông điệp bằng đá có mức độ thoái hóa khác nhau, chứng tỏ nó không được viết liền một lúc.anh nghĩ rằng người này đáng tin cậy nhất định là người rất quan trọng với anh. sẽ là người có thể giúp đỡ anh. anh ta đi một mạch từ núi Trường Bạch xuống, đóng gói một số thiết bị cần dùng ở dưới chân núi, lấy một ít hành lý và lên một chiếc ô tô màu đen đi đến Hàng Châu. anh không biết người tên Ngô Tà có còn ở đó nữa hay không. xét theo sự thoái hóa của đá, những hình khắc trước đó cách nhau nhiều nhất là hai năm, ngay cả những chữ rõ ràng nhất mà anh nhìn thấy cũng ít nhất là bảy - tám năm. anh không dám nghĩ tiếp nữa. nghĩ đến người tên Ngô Tà có thể sẽ không còn nữa, anh cảm thấy có chút khó chịu. thậm chí còn cảm thấy buồn bã. đôi bàn tay của anh vững như núi hiếm khi mà run lên. vừa đến Hàng Châu, anh lập tức tìm kiếm phương hướng của Ngô Sơn Cư. hỏi phương hướng của những người qua đường.anh ta kéo hành lý, xách túi. đặt tay trên mũ trùm đầu và lặng lẽ đi về phía trước trong cơn mưa phùn.nhiều người đi đường cầm ô liếc sang nhìn anh, muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ không dám nhìn anh nhiều hơn vì mỗi lần nhìn đều cảm thấy người thanh niên này có một cảm giác áp bức và khó tiếp cận. Trương Khởi Linh vội vã vội vã và cuối cùng cũng đến được Ngô Sơn Cư. nhưng cũng đứng lưỡng lự 1 hồi lâu anh mới dám gõ cửa!... cánh cửa gỗ đã cũ kỹ phát ra tiếng 'cọt kẹt' nghe thật là buồn tẻ, dường như chỉ cần anh dùng thêm một chút lực, cánh cửa sẽ sập xuống. một lúc lâu sau, có giọng nói già nua vang lên từ phía sau cánh cửa. 'cậu là ai.? cậu đến đây để tìm ai sao.?' Trương Khởi Linh bình tĩnh trả lời: 'tôi là Trương Khởi Linh.. tôi đến tìm Ngô Tà'  '...' người ở trong cửa trầm mặc 1 hồi lâu, thở dài và mở cửa nói: 'vậy thì vào đi'. Trương Khởi Linh thu hành lý và đi theo lão nô. đêm mưa ở Hàng Châu cuối thu cực kỳ lạnh nhưng Trương Khởi Linh người ướt sũng, không hề rùng mình khi gió mùa thu thổi qua. lão nô dẫn anh vào một căn phòng rồi nói: 'tắm nước nóng trước đi, tắm xong thì ngủ ở đây. ngày mai ta dẫn ngươi đi gặp y'. -  'y đã đợi anh rất lâu rồi..nhưng năm này qua năm khác anh vẫn chưa quay về'.  Trương Khởi Linh bước vào phòng. một cảm giác quen thuộc bao trùm lấy anh. khiến anh có chút cảm giác thoải mái nhìn lại và thấy lão nô đang nắm tay nắm cửa. giọng nói run run.. đôi tay run rẩy và đôi mắt đục ngầu đầy nước.. - còn tiếp - #tống_huyền #đạomộbútký #trươngkhởilinh #ngôtà #xuhuong #xuhuong #xuhuong #xh #xh #xh
- Trương Khởi Linh bước ra khỏi Thanh Đồng Môn. anh không thể nhớ chính xác đó là năm nào, có lẽ là đã 10 năm hoặc 20 năm. và anh không thể nhớ được nhiều người và nhiều thứ. những nơi anh đã từng đến và những người anh đã từng gặp luôn mơ hồ và mờ ảo. ngoại trừ một giọng nói cứ quanh quẩn bên tai anh, và người đó vẫn luôn gọi anh. đứng ngoài Thanh Đồng Môn. anh phát hiện trên những viên đá đều có khắc dòng chữ: 'đến Ngô Sơn Cư ở Hàng Châu để tìm Ngô Tà' mỗi thông điệp bằng đá có mức độ thoái hóa khác nhau, chứng tỏ nó không được viết liền một lúc.anh nghĩ rằng người này đáng tin cậy nhất định là người rất quan trọng với anh. sẽ là người có thể giúp đỡ anh. anh ta đi một mạch từ núi Trường Bạch xuống, đóng gói một số thiết bị cần dùng ở dưới chân núi, lấy một ít hành lý và lên một chiếc ô tô màu đen đi đến Hàng Châu. anh không biết người tên Ngô Tà có còn ở đó nữa hay không. xét theo sự thoái hóa của đá, những hình khắc trước đó cách nhau nhiều nhất là hai năm, ngay cả những chữ rõ ràng nhất mà anh nhìn thấy cũng ít nhất là bảy - tám năm. anh không dám nghĩ tiếp nữa. nghĩ đến người tên Ngô Tà có thể sẽ không còn nữa, anh cảm thấy có chút khó chịu. thậm chí còn cảm thấy buồn bã. đôi bàn tay của anh vững như núi hiếm khi mà run lên. vừa đến Hàng Châu, anh lập tức tìm kiếm phương hướng của Ngô Sơn Cư. hỏi phương hướng của những người qua đường.anh ta kéo hành lý, xách túi. đặt tay trên mũ trùm đầu và lặng lẽ đi về phía trước trong cơn mưa phùn.nhiều người đi đường cầm ô liếc sang nhìn anh, muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ không dám nhìn anh nhiều hơn vì mỗi lần nhìn đều cảm thấy người thanh niên này có một cảm giác áp bức và khó tiếp cận. Trương Khởi Linh vội vã vội vã và cuối cùng cũng đến được Ngô Sơn Cư. nhưng cũng đứng lưỡng lự 1 hồi lâu anh mới dám gõ cửa!... cánh cửa gỗ đã cũ kỹ phát ra tiếng 'cọt kẹt' nghe thật là buồn tẻ, dường như chỉ cần anh dùng thêm một chút lực, cánh cửa sẽ sập xuống. một lúc lâu sau, có giọng nói già nua vang lên từ phía sau cánh cửa. 'cậu là ai.? cậu đến đây để tìm ai sao.?' Trương Khởi Linh bình tĩnh trả lời: 'tôi là Trương Khởi Linh.. tôi đến tìm Ngô Tà' '...' người ở trong cửa trầm mặc 1 hồi lâu, thở dài và mở cửa nói: 'vậy thì vào đi'. Trương Khởi Linh thu hành lý và đi theo lão nô. đêm mưa ở Hàng Châu cuối thu cực kỳ lạnh nhưng Trương Khởi Linh người ướt sũng, không hề rùng mình khi gió mùa thu thổi qua. lão nô dẫn anh vào một căn phòng rồi nói: 'tắm nước nóng trước đi, tắm xong thì ngủ ở đây. ngày mai ta dẫn ngươi đi gặp y'. - 'y đã đợi anh rất lâu rồi..nhưng năm này qua năm khác anh vẫn chưa quay về'. Trương Khởi Linh bước vào phòng. một cảm giác quen thuộc bao trùm lấy anh. khiến anh có chút cảm giác thoải mái nhìn lại và thấy lão nô đang nắm tay nắm cửa. giọng nói run run.. đôi tay run rẩy và đôi mắt đục ngầu đầy nước.. - còn tiếp - #tống_huyền #đạomộbútký #trươngkhởilinh #ngôtà #xuhuong #xuhuong #xuhuong #xh #xh #xh

About