@revdiscosireland: @Cian O Mahony #revdiscos #revdiscosireland #revdiscosfermoy #revfermoy #fermoy #fermoycork

Rev Discos Ireland
Rev Discos Ireland
Open In TikTok:
Region: IE
Tuesday 31 December 2024 12:24:42 GMT
38851
481
0
54

Music

Download

Comments

There are no more comments for this video.
To see more videos from user @revdiscosireland, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Tớ đã đọc hết tất cả bình luận của mọi người — không sót một dòng nào. Mỗi chữ như một vết cắt nhỏ, tưởng chừng không sâu, nhưng tích tụ lại khiến lòng tớ đau đến nghẹn. Có những bình luận nhẹ nhàng, cũng có những lời phán xét như thể người ta đã hiểu hết câu chuyện, hiểu hết con người tớ… Nhưng không ai thật sự biết được tớ đã trải qua những gì. Tớ trở lại không phải để hơn thua, cũng chẳng để biện minh. Tớ chỉ nghĩ… sau tất cả, mình cũng có quyền được nói một lần cho rõ ràng, một lần cho bản thân được thanh thản. Nhưng hóa ra… sự trở lại ấy lại khiến mọi thứ rối ren hơn. Có lẽ, sự im lặng sẽ tốt hơn chăng? Tớ cứ ngồi lặng yên, đọc đi đọc lại từng dòng. Rồi tự hỏi: “Liệu mình có thật sự sai không? Mình có đáng bị đối xử như thế không? Hay là do mình đã chọn sai cách để trở về?” Tớ đã từng rất kiên cường, từng dặn lòng không được để những lời nói làm tổn thương mình. Nhưng con người mà… đâu phải sắt đá. Đôi khi chỉ một câu vô tình cũng đủ để khiến trái tim mỏi mệt. Tớ không trách ai. Chỉ là… buồn. Buồn vì mọi người nhìn thấy tớ qua lăng kính đã mờ bụi cũ. Buồn vì dù có cố gắng thế nào, tớ vẫn không thể khiến ai đó hiểu rằng… tớ đã thay đổi, tớ không còn là người của ngày xưa nữa. Và tớ cũng không muốn là người đó nữa. Có lẽ… tớ sai thật rồi. Không phải vì quay lại, mà vì hy vọng. Vì đã mong chờ một sự đón nhận, dù là nhỏ nhoi. Nhưng rồi tớ nhận ra… một khi lòng người đã định hình, họ sẽ không muốn thay đổi bức tranh họ đã vẽ về mình. #buibichdiep99 #buibichdiep1999
Tớ đã đọc hết tất cả bình luận của mọi người — không sót một dòng nào. Mỗi chữ như một vết cắt nhỏ, tưởng chừng không sâu, nhưng tích tụ lại khiến lòng tớ đau đến nghẹn. Có những bình luận nhẹ nhàng, cũng có những lời phán xét như thể người ta đã hiểu hết câu chuyện, hiểu hết con người tớ… Nhưng không ai thật sự biết được tớ đã trải qua những gì. Tớ trở lại không phải để hơn thua, cũng chẳng để biện minh. Tớ chỉ nghĩ… sau tất cả, mình cũng có quyền được nói một lần cho rõ ràng, một lần cho bản thân được thanh thản. Nhưng hóa ra… sự trở lại ấy lại khiến mọi thứ rối ren hơn. Có lẽ, sự im lặng sẽ tốt hơn chăng? Tớ cứ ngồi lặng yên, đọc đi đọc lại từng dòng. Rồi tự hỏi: “Liệu mình có thật sự sai không? Mình có đáng bị đối xử như thế không? Hay là do mình đã chọn sai cách để trở về?” Tớ đã từng rất kiên cường, từng dặn lòng không được để những lời nói làm tổn thương mình. Nhưng con người mà… đâu phải sắt đá. Đôi khi chỉ một câu vô tình cũng đủ để khiến trái tim mỏi mệt. Tớ không trách ai. Chỉ là… buồn. Buồn vì mọi người nhìn thấy tớ qua lăng kính đã mờ bụi cũ. Buồn vì dù có cố gắng thế nào, tớ vẫn không thể khiến ai đó hiểu rằng… tớ đã thay đổi, tớ không còn là người của ngày xưa nữa. Và tớ cũng không muốn là người đó nữa. Có lẽ… tớ sai thật rồi. Không phải vì quay lại, mà vì hy vọng. Vì đã mong chờ một sự đón nhận, dù là nhỏ nhoi. Nhưng rồi tớ nhận ra… một khi lòng người đã định hình, họ sẽ không muốn thay đổi bức tranh họ đã vẽ về mình. #buibichdiep99 #buibichdiep1999

About