@radja_alamliar: sayang burung liarnya sudah jaruh #fyp

Radjalamliar
Radjalamliar
Open In TikTok:
Region: ID
Wednesday 08 January 2025 13:08:58 GMT
19118
190
5
1

Music

Download

Comments

imbertukak
X| Barz` [prst]🎟️ :
bang minta 1
2025-01-11 11:07:53
0
advendimaz03
AdvenDimaz03 :
🥰
2025-01-28 00:27:01
0
andhysaiif
MAS ANDY :
😳😳😳
2025-01-13 08:48:53
0
kuto_34
ravliabdulazis3 :
👍
2025-01-12 14:39:28
0
kuto_34
ravliabdulazis3 :
🥺
2025-01-12 14:39:23
0
To see more videos from user @radja_alamliar, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Meiko cũng không nói gì thêm,chỉ lẳng lặng ôm bé con bằng đôi mắt của mình. Nếu em thật sự không nỡ rời khỏi Hàn Quốc thì Meiko cũng không muốn ép buộc em, chỉ vì anh muốn nhìn thấy bé con của anh vui vẻ và hạnh phúc, chỉ vì em đã khóc quá nhiều rồi, chỉ vì… Hai người cứ thế im lặng đi cùng nhau,thế mà lại đến trước cửa khách sạn từ bao giờ,Minseok nấn ná một hồi lâu.  “Minseokie à, em không vào thì sẽ trễ thật đấy
Meiko cũng không nói gì thêm,chỉ lẳng lặng ôm bé con bằng đôi mắt của mình. Nếu em thật sự không nỡ rời khỏi Hàn Quốc thì Meiko cũng không muốn ép buộc em, chỉ vì anh muốn nhìn thấy bé con của anh vui vẻ và hạnh phúc, chỉ vì em đã khóc quá nhiều rồi, chỉ vì… Hai người cứ thế im lặng đi cùng nhau,thế mà lại đến trước cửa khách sạn từ bao giờ,Minseok nấn ná một hồi lâu. “Minseokie à, em không vào thì sẽ trễ thật đấy" Meiko vừa nói vừa kéo em về phía trước. Vừa bước vào thì gặp ngay người không muốn gặp. Minhyung đã đứng đó từ rất lâu.2 tiếng?3 tiếng? Hắn cũng chẳng nhớ nữa, chỉ là hắn cứ đứng chờ, hắn cũng không biết tại sao bản thân lại làm vậy. Nhìn Minseok cười, tay nắm tay kéo với tuyển thủ Meiko ở ngay cửa ra vào khách sạn khiến hắn vô cùng khó chịu. Meiko thấy hắn đang tiến về phía này, anh quay sang bé con.Minseok căng thẳng nhưng dường như vì quá mệt mỏi với những gì đã xảy ra,em không cảm thấy gì cả, chỉ có sự trống rỗng và lạnh lùng, như thể em đã quen với việc tổn thương.Em đưa mắt mỉm cười với Meiko ngụ ý bảo rằng anh cứ yên tâm quay về đi,em sẽ ổn. Tuy có hơi lo lắng,nhưng anh biết chỉ khi Minseok tự mình đối diện thì em mới gom đủ dũng khí đưa ra quyết định sau cùng. Trước khi đi, Meiko không quên ném một câu đầy ẩn ý đủ để người đang tiến lại gần kia nghe thấy “Minseokie hãy cân nhắc những gì anh nói nhé!”Meiko đưa tay xoa đầu em rồi rời đi. “Cân nhắc gì vậy Minseokie?Anh ấy đã nói gì với bạn?”,Minhyung bình thường điềm đạm, nhưng giờ đây lại bị một câu nói làm cho hắn nhất thời kích động,vô tình siết chặt lấy tay em làm em nhói đau. “Minhyung đủ rồi,đây là chuyện riêng của mình" em lấy tay ra khỏi cái nắm tay của người kia. “Minseokie?”,Minhyung không biết phản ứng như thế nào,vì đây là lần đầu tiên Minseok đối xử với hắn như vậy,như một người xa lạ?Minhyung?Hắn nghiến răng tức giận lao đến khi thấy em có ý định rời đi. “MINSEOKIE,chúng ta cần nói chuyện",Minhyung gằn giọng,ép em quay lại nhìn vào mắt mình vì hắn biết đôi mắt của hắn là thứ mà Minseok có gom bao nhiêu dũng khí cũng chẳng thể chống lại. “Chúng ta chẳng có gì để nói cả,Lee Minhyung", Minseok khẽ cắn môi để không bật khóc, em ra sức chống cự.Sao hắn lại không buông tha cho em vậy? Hay là hắn muốn thấy em khóc thật thảm thương trước mặt hắn rồi mới cho em đi?Em dường như đã đạt tới giới hạn của mình,cơ thể em bắt đầu run lên từng đợt,em muốn mau chóng rời khỏi đây. Dường như Chúa đã nghe thấy lời khẩn cầu của em chăng?Mọi người trong đội từ bao giờ đã tập hợp đông đủ ở sảnh chờ của khách sạn, em dùng hết sức mình nhanh chóng thoát khỏi tay hắn chạy về phía mọi người. “Anh Minseokie đi đâu sáng giờ vậy, em đã lục tung cả khách sạn để tìm anh đấy”,nhóc Wooje thấy Minseok thì lao như bay lại quấn anh nó mè nheo “Anh ra ngoài có chút việc thôi,em đợi đây nhé, anh đi thay đồ",nói rồi Minseok nhanh chóng biến mất vào thang máy. Thấy biểu hiện của Minseok có chút lạ, Wooje ngó ngơ xung quanh thì bắt gặp ngay gương mặt hậm hực của con Gấu bự gần đó. “Anh lại làm gì Minseokie thế?”,chẳng cần suy nghĩ phức tạp Wooje nhanh chóng lao tới combat đòi công bằng cho anh bé của nó “Kính ngữ đâu Wooje? Với lại anh mày chưa làm gì cậu ấy cả”,đúng vậy, anh đã làm gì đâu, anh chẳng biết lý do tại sao Minseok lại bài xích với mình, cũng chẳng biết từ lúc nào hai người lại đột nhiên trở nên xa lạ..? Phía bên này, Minseok nhốt mình trong phòng tắm đã hơn 20 phút, em nhìn bản thân trong gương hồi lâu, khẽ lau những giọt nước mắt còn sót lại, có lẽ em lại khóc nữa rồi. Nhưng em mỉm cười? Có những thứ mất đi rồi, ta cảm thấy hối tiếc vì đã không biết trân trọng, nhưng có những thứ mất đi rồi, ta chỉ hối tiếc vì đã không từ bỏ nó sớm hơn. Em mỉm cười với bản thân mình trong gương, em đã đưa ra quyết định, em buông bỏ rồi dù nó khiến em đau đớn tột cùng, xin hãy cho em lần này được ích kỷ. Em soạn một dòng tin nhắn gửi Meiko trước khi ra khỏi phòng xuất phát theo lịch trình của đội. “Hyung à, mùa đông lạnh quá…Mùa xuân,anh đến đón em, nhé!” #t1 #guria #fanfic #otp #gumayusi #keria #guke

About