@marywillisz:

Mary Willis❤
Mary Willis❤
Open In TikTok:
Region: US
Saturday 22 February 2025 17:01:07 GMT
819
19
0
0

Music

Download

Comments

There are no more comments for this video.
To see more videos from user @marywillisz, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Có những ngày ta mải miết bước đi mà không hề nhận ra mình đã đi xa đến nhường nào. Mọi thứ cứ trôi qua như một bộ phim tua nhanh—nỗi buồn hôm qua, giấc mơ dang dở, những lần vấp ngã tưởng chừng không thể gượng dậy. Ta chỉ thấy mình loay hoay giữa dòng đời, mãi chạy theo điều gì đó mà đôi khi chính ta cũng không rõ. Rồi một ngày, vô tình ngoảnh lại, ta mới giật mình nhận ra: vết thương từng đau đến quặn lòng giờ đã lành, chỉ để lại vài vệt sẹo nhạt màu như những huy chương thầm lặng. Những giấc mơ tưởng đã tan vỡ lại biến thành những bài học, giúp ta bước vững vàng hơn trên con đường mới. Và bản thân ta—người từng nghĩ rằng sẽ chẳng thể vượt qua những ngày khó khăn ấy—hóa ra đã mạnh mẽ hơn mình từng tưởng. Em cứ nghĩ mình yếu đuối, nhưng mà không đâu. Một người yếu đuối thì không thể chịu đựng từng ấy chuyện mà vẫn đứng đây, cười, và tiếp tục bước tiếp. Nên đừng bao giờ tự gọi mình là yếu đuối nữa nhé. Chẳng ai mạnh mẽ suốt 24/7 cả, nhưng em—dù có mệt mỏi hay chùn bước—vẫn chưa từng bỏ cuộc. Và đó mới là điều đáng tự hào nhất. Em giỏi hơn em nghĩ rất nhiều. Chỉ là đôi khi, em quá bận để nhận ra điều đó. Giống như một chiến binh không có thời gian đếm những vết sẹo trên da mình, em cứ mãi bước tiếp mà quên mất bản thân đã kiên cường thế nào. Vậy nên, hôm nay hãy cứ chậm lại một chút, tự vỗ vai mình và công nhận rằng: “Mình đã làm rất tốt.” Vì thật sự, em giỏi lắm. Chỉ là em chưa từng cho phép mình tự hào về điều đó thôi. Thế nên, có đôi lúc, đừng vội hoảng loạn vì hiện tại chưa có hồi kết đẹp. Vì biết đâu, đến một ngày nào đó, khi ta đủ xa để nhìn lại, ta sẽ bật cười và nghĩ: “Ồ, vậy mà mình đã từng sợ hãi chuyện này sao?”
Có những ngày ta mải miết bước đi mà không hề nhận ra mình đã đi xa đến nhường nào. Mọi thứ cứ trôi qua như một bộ phim tua nhanh—nỗi buồn hôm qua, giấc mơ dang dở, những lần vấp ngã tưởng chừng không thể gượng dậy. Ta chỉ thấy mình loay hoay giữa dòng đời, mãi chạy theo điều gì đó mà đôi khi chính ta cũng không rõ. Rồi một ngày, vô tình ngoảnh lại, ta mới giật mình nhận ra: vết thương từng đau đến quặn lòng giờ đã lành, chỉ để lại vài vệt sẹo nhạt màu như những huy chương thầm lặng. Những giấc mơ tưởng đã tan vỡ lại biến thành những bài học, giúp ta bước vững vàng hơn trên con đường mới. Và bản thân ta—người từng nghĩ rằng sẽ chẳng thể vượt qua những ngày khó khăn ấy—hóa ra đã mạnh mẽ hơn mình từng tưởng. Em cứ nghĩ mình yếu đuối, nhưng mà không đâu. Một người yếu đuối thì không thể chịu đựng từng ấy chuyện mà vẫn đứng đây, cười, và tiếp tục bước tiếp. Nên đừng bao giờ tự gọi mình là yếu đuối nữa nhé. Chẳng ai mạnh mẽ suốt 24/7 cả, nhưng em—dù có mệt mỏi hay chùn bước—vẫn chưa từng bỏ cuộc. Và đó mới là điều đáng tự hào nhất. Em giỏi hơn em nghĩ rất nhiều. Chỉ là đôi khi, em quá bận để nhận ra điều đó. Giống như một chiến binh không có thời gian đếm những vết sẹo trên da mình, em cứ mãi bước tiếp mà quên mất bản thân đã kiên cường thế nào. Vậy nên, hôm nay hãy cứ chậm lại một chút, tự vỗ vai mình và công nhận rằng: “Mình đã làm rất tốt.” Vì thật sự, em giỏi lắm. Chỉ là em chưa từng cho phép mình tự hào về điều đó thôi. Thế nên, có đôi lúc, đừng vội hoảng loạn vì hiện tại chưa có hồi kết đẹp. Vì biết đâu, đến một ngày nào đó, khi ta đủ xa để nhìn lại, ta sẽ bật cười và nghĩ: “Ồ, vậy mà mình đã từng sợ hãi chuyện này sao?”

About