@hongmomo97: Xuất sắc nhennnnn

Hồng Mơ Mơ 🎀
Hồng Mơ Mơ 🎀
Open In TikTok:
Region: VN
Thursday 10 April 2025 06:57:39 GMT
10021
94
5
2

Music

Download

Comments

_yngozc.08
yngoc 🫩 :
hơi nhạy cảm tí nhma cho em hỏi chị bao nhiêu kg mà nhìn dáng chị dth v ạ
2025-04-10 07:36:27
0
myhang0397
Phamthihang1997 :
Da bị viêm nang lông nhẹ sử dụng combo dc k
2025-04-10 14:24:45
0
truclyi99
Trúc Ly :
E xin chổ mua đồ đi c
2025-04-19 08:29:09
0
To see more videos from user @hongmomo97, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Vấp ngã chính là chiếc gương soi lòng  Trong đời, ai cũng muốn đi một con đường bằng phẳng, ít gió giông. Nhưng thử hỏi, có mấy ai trưởng thành thật sự từ những ngày tháng quá yên ổn? Chỉ khi ta vấp ngã, chỉ khi trái tim nhói lên vì một nỗi đau nào đó, ta mới có cơ hội nhìn thấu chính mình. Người ta thường sợ khổ đau. Nhưng đôi khi, khổ đâu có đến để hủy hoại ta. Nó đến như một tấm gương, để ta thấy rõ đâu là giả dối, đâu là chân thật trong lòng mình.  Có người gục ngã mãi mãi sau một biến cố. Nhưng cũng có người, nhờ nghịch cảnh mà đứng lên, sáng hơn, vững vàng hơn. Họ hiểu rằng, mất mát chỉ là phép thử. Còn giữ được một tấm lòng thiện lành giữa bão tố mới là giá trị thật.  Ta càng chống lại khổ đau, ta càng thấy mình kiệt sức. Nhưng nếu một lần thử ôm nó vào lòng, lắng nghe nó dạy điều gì, bạn sẽ bất ngờ nhận ra: mỗi nỗi khổ đều là một bài học. Mỗi giọt nước mắt đều tưới mầm cho một sự trưởng thành.  Người có trí không cầu né tránh sóng gió, mà học cách đi xuyên qua nó, bình thản. Bởi họ biết, chính lúc tâm mình rộng ra, trí tuệ cũng sẽ sáng ra. Và khi ánh sáng trong tâm đủ lớn, bóng tối tự tan.  Vấp ngã không phải dấu chấm hết. Nó chỉ là lời nhắc nhở dịu dàng của cuộc sống: “Con đường con đi, còn nhiều điều cần soi lại.” Ai đủ can đảm bước tiếp, ánh sáng trong họ sẽ tự nhiên bừng lên – không cần phô trương, cũng chẳng ai dập tắt được.
Vấp ngã chính là chiếc gương soi lòng Trong đời, ai cũng muốn đi một con đường bằng phẳng, ít gió giông. Nhưng thử hỏi, có mấy ai trưởng thành thật sự từ những ngày tháng quá yên ổn? Chỉ khi ta vấp ngã, chỉ khi trái tim nhói lên vì một nỗi đau nào đó, ta mới có cơ hội nhìn thấu chính mình. Người ta thường sợ khổ đau. Nhưng đôi khi, khổ đâu có đến để hủy hoại ta. Nó đến như một tấm gương, để ta thấy rõ đâu là giả dối, đâu là chân thật trong lòng mình. Có người gục ngã mãi mãi sau một biến cố. Nhưng cũng có người, nhờ nghịch cảnh mà đứng lên, sáng hơn, vững vàng hơn. Họ hiểu rằng, mất mát chỉ là phép thử. Còn giữ được một tấm lòng thiện lành giữa bão tố mới là giá trị thật. Ta càng chống lại khổ đau, ta càng thấy mình kiệt sức. Nhưng nếu một lần thử ôm nó vào lòng, lắng nghe nó dạy điều gì, bạn sẽ bất ngờ nhận ra: mỗi nỗi khổ đều là một bài học. Mỗi giọt nước mắt đều tưới mầm cho một sự trưởng thành. Người có trí không cầu né tránh sóng gió, mà học cách đi xuyên qua nó, bình thản. Bởi họ biết, chính lúc tâm mình rộng ra, trí tuệ cũng sẽ sáng ra. Và khi ánh sáng trong tâm đủ lớn, bóng tối tự tan. Vấp ngã không phải dấu chấm hết. Nó chỉ là lời nhắc nhở dịu dàng của cuộc sống: “Con đường con đi, còn nhiều điều cần soi lại.” Ai đủ can đảm bước tiếp, ánh sáng trong họ sẽ tự nhiên bừng lên – không cần phô trương, cũng chẳng ai dập tắt được.

About