@chipmiutv278: “Chúng ta chọn chuyến xe sớm nhất để về nhà. Và chuyến xe muộn nhất để vào thành phố.” Thực ra sau mỗi kỳ nghỉ lễ, mình lại có chút buồn. Cảm giác những ngày nghỉ trôi rất nhanh. Trở lại thành phố với sự bận rộn, với cảnh tắc đường. Mình có chút chưa sẵn sàng. Đối với mình, nơi chữa lành bình yên nhất đó là trở về nhà. Món ăn ngon nhất là món bố mẹ nấu. Chiếc giường êm ái nhất là giường trong phòng. Về nhà mình giống như một đứa trẻ vậy. Chẳng phải dậy sớm, lo lắng điều gì. Cứ mở tủ lạnh là có đồ ăn. Thành phố đông vui thích thật đấy. Nhưng chẳng nơi nào bằng gia đình cả. Một năm chúng ta chỉ có vài kỳ nghỉ lễ. Vài lần được về nhà. Khi trở thành người lớn, lại có lúc ước gì “biến thành trẻ con”