@k2.ai.2: #عباراتي_من_القلب اللهم اجعل لنا في دروب الحياه خير وفي دروب التعب راحه وفي دروب الحزن سعاده #خواطر_للعقول_الراقية #اقتباسات_عبارات_خواطر #اليمن🇾🇪 #صنعاء_تعز_عدن_اب_ذمار_حجة_حضرموت

˼⧣̶⃪⃪نـيزگ♩🚸تــــعز⁹⁶⤹٭˹
˼⧣̶⃪⃪نـيزگ♩🚸تــــعز⁹⁶⤹٭˹
Open In TikTok:
Region: US
Monday 29 September 2025 00:08:27 GMT
180248
3845
52
1000

Music

Download

Comments

user22002233370
ملكت الاسطوره الاسطوره :
يارب
2025-10-02 01:15:50
0
user9424813664596
محمد صالح الفضلي :
اللهم آمين يارب العالمين 🤲🤲🤲🤲
2025-10-02 01:21:36
0
mhmd774711350
ابو عماد غير 774711350 :
اللهم امين يارب
2025-09-30 15:18:53
2
user3102819492912
التجاني إسماعيل :
اللهم امين يارب العالمين
2025-10-01 13:40:48
0
user3806784612228
آلَســلَيــك آحــمــد (✪‿✪) :
امين
2025-10-01 17:32:52
0
.nor487
حُمِۘوَــ𖢲͜͡ـᬼ👑⍣⃟ـꪇدُيٰ🤍 :
:نـحن صـابـرون عـلـى مايـريـده اللـه لـنـا🩶🕊
2025-10-01 18:49:04
0
user9438215760754
((مرتـضى عزالدين )) 🥰 :
اللهم آمين
2025-10-01 15:30:20
0
manalo5582
Salha’s vibes :
الهم امين يارب العالمين
2025-09-30 15:10:17
1
nassimamaroco2629
nasima :
ياالله
2025-10-01 23:24:45
0
user1615933304024
القلب الحنون :
الللهم امين
2025-09-30 15:39:56
1
x_x_711_
إسـۦــݪآِم🪫♡゙َِ ⤹ً :
اللهم امين يارب العالمين الجميع يارب 🥺🤲🏻
2025-09-29 09:38:25
0
user33624961926873
شانيلاR🤍✨ :
ياااااااارب
2025-09-30 20:25:32
0
h861811
H✨ :
اللهم امين
2025-10-01 21:17:05
0
user90168783452855
محمد الناظري :
اللهم امين يارب العالمين 🤲🏻
2025-10-01 22:52:49
1
user768977820
محمد داهم :
يارب
2025-09-30 16:20:37
1
tota9346
Tota934 :
اللهم امين يارب
2025-10-01 16:41:49
0
jihadqaddo
🌺 Jihad 🌺 :
اللهم آمين
2025-10-01 14:51:59
0
user5949708354782
سعد الله ❤️‍🩹🥰 :
الهم امين يارب العالمين
2025-10-01 13:58:42
0
medjatziri
Achour :
أمين يارب
2025-09-30 20:01:02
0
user3502532227658
عشاقة الفروله :
اللهم آمين يارب العالمين
2025-10-01 17:05:01
0
user44519346530017
user44519346530017 :
اللهم آمين يارب يارب يارب يارب يارب يارب يارب يارب
2025-10-01 20:09:50
0
user151405174081
خاطر الحناني :
ياااااااارب
2025-09-30 16:20:55
1
laylaabdullah758
laylaabdullah758 :
امين يارب
2025-09-30 16:15:09
1
r90529482783956
asim. ab. adm :
اللهم امين يارب العالمين 🤲
2025-09-30 16:33:14
1
user8333841096781
user8333841096781 :
يارب
2025-09-30 19:50:32
0
To see more videos from user @k2.ai.2, please go to the Tikwm homepage.

Other Videos

Họ gặp nhau khi cả thế giới của cô chỉ còn lại bóng tối. Và anh – xuất hiện như một vì sao đầu tiên trong đêm mù. Cô yêu anh bằng tất cả những gì ngây thơ nhất, tin tưởng nhất. Còn anh, yêu cô theo cách vụng về nhất, ích kỷ nhất. Anh nói yêu cô, nhưng lại thường xuyên bỏ rơi cô trong những buổi hẹn. Anh nói nhớ cô, nhưng đôi lúc quên mất sự tồn tại của cô trong những ngày mệt mỏi. Cô đã nhiều lần cố gắng lấp đầy khoảng cách giữa họ bằng lòng nhẫn nại của mình, bằng những tin nhắn hỏi han đầu tiên, bằng những cuộc gọi đợi chờ đến vô vọng. Nhưng lòng kiên nhẫn của một trái tim cũng có hạn. Nhất là khi nó không được trân trọng. ⸻ Một đêm khuya, sau một trận cãi vã vì cô trách anh đã lãng quên những điều nhỏ nhặt nhất thuộc về mình, anh thở dài: “Em đừng phiền anh nữa được không?” Chỉ năm từ, nhưng đập vỡ cả thế giới cô nâng niu. Đêm đó, cô xóa tên anh khỏi danh bạ, nhưng lại lưu giữ từng cuộc trò chuyện trong trí nhớ. Cô hủy kết bạn với anh trên mạng xã hội, nhưng vẫn dõi theo anh qua những dòng status lạnh nhạt. Nỗi đau không thể nói ra, cô biến nó thành từng bài hát buồn đăng lên story, như những lời thầm thì chưa từng kịp gửi. Có một bài hát cô rất hay mở: “Nếu có thể quên anh, chắc em đã không còn đau thế này.” ⸻ Rồi cô gặp một người khác. Người ấy nhẹ nhàng. Người ấy luôn trả lời tin nhắn ngay cả khi bận rộn. Người ấy nhớ cả những điều cô vô tình buột miệng: như việc cô thích hoa cúc trắng, hay ghét trời mưa tháng Bảy. Một lần nọ, khi người ấy ôm cô trong tay, hỏi: “Anh có làm em cười không?” Cô khẽ gục đầu lên vai anh ấy, nước mắt lặng thầm: “Anh không làm em khóc như người trước từng làm.” ⸻ Thế là tình yêu mới đến, dịu dàng và an toàn. Nhưng không ai biết — mỗi khi đêm về, cô vẫn thấy mình gục ngã trong một giấc mơ cũ, nơi có chàng trai từng làm cô tổn thương nhưng cũng là người đầu tiên cô yêu đến cháy lòng. ⸻ Về phần anh, đôi lúc lướt qua những story của cô, thấy những bản nhạc cô đăng, những trích dẫn cô chọn, lòng anh nhói lên. Anh biết mình đã mất cô. Không phải vì cô hết yêu anh. Mà vì anh đã làm cô khóc nhiều đến mức cô không còn nước mắt để yêu anh thêm lần nào nữa. “Có những người, ta yêu bằng cả sinh mệnh. Nhưng cuối cùng, lại chỉ có thể ở lại trong ký ức của nhau như một điều dang dở đẹp đẽ mà đau lòng nhất.” Anh gặp lại cô trong một buổi chiều nhạt nắng. Ở một quán cà phê lạ, cô ngồi đối diện một người đàn ông lạ — và mỉm cười. Nụ cười ấy, anh từng nghĩ là chỉ dành riêng cho anh. Nụ cười từng khiến anh ngây dại, từng là thứ anh yêu nhất ở cô. Nhưng hôm nay, cô cười với người khác. Nhẹ nhàng, thanh thản, không còn cay mắt, không còn ngập ngừng. Anh bước qua như một người xa lạ, dù tim run lên từng nhịp. Cô chỉ thoáng nhìn anh, rồi quay lại với tách trà trước mặt, như thể anh là một đoạn ký ức cô đã gấp lại — không hẳn quên, nhưng đã không còn giá trị để nhắc lại. Tối hôm ấy, anh say. Anh mở lại tin nhắn cũ — những tin nhắn cô từng gửi, anh từng bỏ quên. Một dòng, hai dòng… Đến dòng cuối cùng, anh gõ: “Anh xin lỗi.” Nhưng rồi, lại xóa đi. Vì anh biết — cô không cần một lời xin lỗi nữa. Cô cần một người không bao giờ khiến cô phải nghe điều đó. ⸻ Anh nhớ có lần cô từng hỏi: “Nếu một ngày em rời đi, anh có buồn không?” Anh khi ấy bật cười: “Em sẽ không đi đâu hết.” Nhưng cô đã đi. Đi thật xa. Xa đến mức, nỗi đau của anh giờ đây… không thể chạm tới được trái tim đã lành của cô nữa. ⸻ “Có những người, chỉ khi mất đi, ta mới hiểu rằng — họ không cần ai làm họ cười. Họ chỉ cần một người không khiến họ khóc thêm lần nào nữa.
Họ gặp nhau khi cả thế giới của cô chỉ còn lại bóng tối. Và anh – xuất hiện như một vì sao đầu tiên trong đêm mù. Cô yêu anh bằng tất cả những gì ngây thơ nhất, tin tưởng nhất. Còn anh, yêu cô theo cách vụng về nhất, ích kỷ nhất. Anh nói yêu cô, nhưng lại thường xuyên bỏ rơi cô trong những buổi hẹn. Anh nói nhớ cô, nhưng đôi lúc quên mất sự tồn tại của cô trong những ngày mệt mỏi. Cô đã nhiều lần cố gắng lấp đầy khoảng cách giữa họ bằng lòng nhẫn nại của mình, bằng những tin nhắn hỏi han đầu tiên, bằng những cuộc gọi đợi chờ đến vô vọng. Nhưng lòng kiên nhẫn của một trái tim cũng có hạn. Nhất là khi nó không được trân trọng. ⸻ Một đêm khuya, sau một trận cãi vã vì cô trách anh đã lãng quên những điều nhỏ nhặt nhất thuộc về mình, anh thở dài: “Em đừng phiền anh nữa được không?” Chỉ năm từ, nhưng đập vỡ cả thế giới cô nâng niu. Đêm đó, cô xóa tên anh khỏi danh bạ, nhưng lại lưu giữ từng cuộc trò chuyện trong trí nhớ. Cô hủy kết bạn với anh trên mạng xã hội, nhưng vẫn dõi theo anh qua những dòng status lạnh nhạt. Nỗi đau không thể nói ra, cô biến nó thành từng bài hát buồn đăng lên story, như những lời thầm thì chưa từng kịp gửi. Có một bài hát cô rất hay mở: “Nếu có thể quên anh, chắc em đã không còn đau thế này.” ⸻ Rồi cô gặp một người khác. Người ấy nhẹ nhàng. Người ấy luôn trả lời tin nhắn ngay cả khi bận rộn. Người ấy nhớ cả những điều cô vô tình buột miệng: như việc cô thích hoa cúc trắng, hay ghét trời mưa tháng Bảy. Một lần nọ, khi người ấy ôm cô trong tay, hỏi: “Anh có làm em cười không?” Cô khẽ gục đầu lên vai anh ấy, nước mắt lặng thầm: “Anh không làm em khóc như người trước từng làm.” ⸻ Thế là tình yêu mới đến, dịu dàng và an toàn. Nhưng không ai biết — mỗi khi đêm về, cô vẫn thấy mình gục ngã trong một giấc mơ cũ, nơi có chàng trai từng làm cô tổn thương nhưng cũng là người đầu tiên cô yêu đến cháy lòng. ⸻ Về phần anh, đôi lúc lướt qua những story của cô, thấy những bản nhạc cô đăng, những trích dẫn cô chọn, lòng anh nhói lên. Anh biết mình đã mất cô. Không phải vì cô hết yêu anh. Mà vì anh đã làm cô khóc nhiều đến mức cô không còn nước mắt để yêu anh thêm lần nào nữa. “Có những người, ta yêu bằng cả sinh mệnh. Nhưng cuối cùng, lại chỉ có thể ở lại trong ký ức của nhau như một điều dang dở đẹp đẽ mà đau lòng nhất.” Anh gặp lại cô trong một buổi chiều nhạt nắng. Ở một quán cà phê lạ, cô ngồi đối diện một người đàn ông lạ — và mỉm cười. Nụ cười ấy, anh từng nghĩ là chỉ dành riêng cho anh. Nụ cười từng khiến anh ngây dại, từng là thứ anh yêu nhất ở cô. Nhưng hôm nay, cô cười với người khác. Nhẹ nhàng, thanh thản, không còn cay mắt, không còn ngập ngừng. Anh bước qua như một người xa lạ, dù tim run lên từng nhịp. Cô chỉ thoáng nhìn anh, rồi quay lại với tách trà trước mặt, như thể anh là một đoạn ký ức cô đã gấp lại — không hẳn quên, nhưng đã không còn giá trị để nhắc lại. Tối hôm ấy, anh say. Anh mở lại tin nhắn cũ — những tin nhắn cô từng gửi, anh từng bỏ quên. Một dòng, hai dòng… Đến dòng cuối cùng, anh gõ: “Anh xin lỗi.” Nhưng rồi, lại xóa đi. Vì anh biết — cô không cần một lời xin lỗi nữa. Cô cần một người không bao giờ khiến cô phải nghe điều đó. ⸻ Anh nhớ có lần cô từng hỏi: “Nếu một ngày em rời đi, anh có buồn không?” Anh khi ấy bật cười: “Em sẽ không đi đâu hết.” Nhưng cô đã đi. Đi thật xa. Xa đến mức, nỗi đau của anh giờ đây… không thể chạm tới được trái tim đã lành của cô nữa. ⸻ “Có những người, chỉ khi mất đi, ta mới hiểu rằng — họ không cần ai làm họ cười. Họ chỉ cần một người không khiến họ khóc thêm lần nào nữa.

About